Thứ Năm, 3 tháng 10, 2024
Dây tơ đồng
1. Cún
Ngày lại ngày, cứ thế mà đưa đến chuyện đổ vỡ. Không hiểu
nàng ” đầu độc” kiểu gì mà hai đứa con không muốn gặp tôi nữa! Tôi ở với chị
Năm được vài ba năm sau đó thì sanh bệnh, chị tôi không trông chừng nổi nên gửi
tôi vào Viện Dưỡng Lão. Những năm mới vào Viện, cô cháu gái tôi cố gắng liên lạc,
gửi thư từ hình ảnh, báo cho các con tôi biết tình trạng của tôi, cô cháu còn cẩn
thận gửi bằng thư bảo đảm, để chắc ăn là chúng sẽ nhận được tận tay, nhưng hoàn
toàn vô vọng. Tôi không hề nhận được một lời thăm hỏi của những đứa con tôi đã
săn sóc yêu thương từ thuở chưa lọt lòng!
À, Tôi thấy rồi! Đây là nhiệm vụ vì sao tôi đã sinh ra đời:
Tôi là thằng Con Trai Út, là trung tâm của vũ trụ tí hon này. Tôi đem lại hạnh
phúc cho gia đình đã chờ đợi tôi mòn mỏi. Tôi đem lại vinh dự cho mẹ tôi. Tôi
làm cho địa vị trong gia đình của mẹ tôi thêm vững chắc.
Gặp ông cụ ngây thơ, thấy có khách sộp đến mua nhiều cũng mừng,
chả hiểu mô tê, tưởng trúng mối, ông cụ chịu ngay. Sau khi bán và giao tiền thối,
cất cái ngân phiếu vào trong tủ sắt. Buổi chiều đến giờ đóng cửa, khi cậu con
trai về tính sổ sách tiền bạc, nhìn thấy cái chi phiếu “quái đản”, bèn hỏi ông
cụ nguyên do, thì hỡi ơi, đã muộn rồi. Người khách sộp đã cao bay xa chạy! Xem
kỹ lại chỉ là tấm chi phiếu các công ty cho vay hay gửi đến nhà để quảng cáo.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Dây tơ đồng
Dây tơ đồng 1. Cún Ngày mới chào đời, tôi cũng có tên Tây tên Mỹ như ai, nếu tôi nhớ không lầm tên tôi là “Cool”, thế mà từ ngày ông chủ M...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét