Thứ Bảy, 12 tháng 8, 2023
Người Mỹ trầm lặng 3
CHƯƠNG 30
- Anh chỉ nhớ tới những điều anh ban cho tôi. Khi biết anh
yêu Liễu Châu, tôi đã lẳng lặng tìm lối thoát cho riêng mình. Anh thật ác độc,
anh muốn chia rẽ tình cảm bạn bè của chúng tôi. Tôi biết mình thua Liễu Châu
nhiều lắm, con đường Liễu Châu đi không gập ghềnh chông gai như con đường của
tôi. Tôi rút lui, nhường bước cho anh và Liễu Châu hạnh phúc bên nhau, chẳng lẽ
anh không tin đó là sự thật ?
- Nếu anh đến đây để xác minh nguồn gốc của một đứa bé thì
anh có thể an tâm. Cu Tí hoàn toàn không phải con anh.
Anh chàng đưa tay ngoắc Liễu Châu, Châu mỉm cười thật tươi bước
lại :
- Em sợ phiền anh hay em không thích kết giao với anh ? Nếu
biết trước tình trạng này, thà rằng lúc nãy ở nhà Liễu Châu chúng ta đừng gặp
nhau, đừng quen biết nhau và cũng đừng khiêu vũ bên nhau. Thì bây giờ đỡ cho
anh biết mấy.
- Sao em biết trong bầy con gái đó có người để anh chọn cho
trái tim anh. Bởi suy nghĩ vậy nên cái tên em cũng giấu anh, anh đã nói một khi
anh muốn tìm hiểu thì không có gì giấu được anh cả.
Ngày tháng thoi đưa theo gió chiều sương đêm ấp ủ, đưa tình cảm
Giang âm thầm nảy nở theo sự chăm sóc cuối tuần của Dũng. Tình cảm êm đềm theo
thời gian qua mau, mua xuân hoa thắm nở, đem đến cho mọi người niềm vui và hạnh
phúc trong mấy ngày đầu năm và cho Giang thêm một tuổi đời trên mái tóc. Mùa
xuân trôi đi cho cánh phượng ẩn mình trong những chồi non vừa trỗi dậy.
Nhìn anh trong trạng thái bất động, mắt nằm yên trên từng dấu
chấm phẩy của cánh thư, Linh Giang nghe lòng thoáng hiện nét giận hờn khi phát
hiện dòng chữ nắn nót kia không phải của chính mình. - Trước đây, những lúc anh
đi công tác xa, vì nhớ anh quá, thỉnh thoảng Giang cũng có viết thư cho anh bày
tỏ nỗi niềm thương nhớ.
Chia tay Dũng hôm ấy, Linh Giang trở về nhà với tâm trạng buồn
tê tái. Cô lướt nhanh ra ngoài khung cửa như chạy trốn với chính mình. Giang lầm
lũi không biết mình sẽ về đâu, đến đâu ? Biết về đâu cho vơi bớt nỗi buồn, vào
chốn nào cho nỗi sầu phôi phai. Khi người ta trót mang nỗi buồn ngập hồn thì dù
có lang thang trên khắp các nẻo đường, có nhập mình trong vạn cuộc vui vẫn
không bôi xoá được hình ảnh của kẻ gây ra nguyên nhân nỗi buồn ấy.
Linh Giang chìm đắm trong nụ hôn điêu luyện ngọt ngào ấy,
Dũng ôm trọn cô trong vòng tay rắn chắt của mình. Dũng bế Giang và nhẹ nhàng đặt
cô nằm lên chiếc giường cũ kỹ của căn phòng cố hữu của cô. Giang không biết
mình là ai trong cơn mê đắm đó, gió mưa bên ngoài vẫn rơi rơi.
- Chắc... có ai nói xấu anh Dũng hả ?
Bà thẳng tay đánh túi bụi vào đầu vào mặt Linh Giang, cô
không chống cự và chẳng còn cảm thấy đau đớn là gì. Những chiếc rèm cửa như
quay tròn trước mặt cô, Linh Giang quỵ xuống khi cánh tay bà Hằng đã mỏi rã rời.
- Nhưng trước sau gì người ta cũng khám phá ra.
Tống khứ được cô, bà Hằng như rảnh nợ. Bà coi như mình đã làm
xong bổn phận một người mẹ, để mặc Thành Tân đổ trút oán hận lên đầu Linh
Giang. Bà còn phải toan tính cho cuộc đời của riêng mình. Linh Giang có đau khổ
chẳng qua đó là hậu quả do nó gây ra, việc gì bà phải dính vào. Bà Hằng vẫn
nghĩ như vậy.
Nỗi khổ tâm kéo dài ngày này qua ngày khác, cho đến một chiều
kia, Thành Tân đưa về nhà một cô bạn gái với khuôn mặt khá dễ thương. Tân tự
nhiên đưa tay về phía Giang giới thiệu cùng cô gái :
Linh Giang nhét tấm thiệp vào hộc bàn, khó chịu :
- Mẹ chọn thì đâu đến nỗi tệ mà anh lo.
Mai Phương buồn bã quay đi. Bảo Long không biết nói gì thêm để an ủi một tâm hồn bị tổn thương, anh phân vân nghĩ ngợi và thầm thán phục Liễu Châu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Văn Lê cả đời Chí Thụy Nhân dịp kỷ niệm 100 ngày nhà thơ, nhà văn, đạo diễn Văn Lê – Lê Chí Thụy (1948-2020) từ giã cõi trần, Văn Học Sà...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét