Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2023
Măng đắng cuối mùa
Tôi lại ghé vào một hàng măng đắng ven đường. Những chiếc
măng cuối vụ gầy gò và mệt mỏi được xếp gọn gàng trên mảnh bao tải cũ. Nhìn vỏ
măng đã chuyển màu xanh thẫm, những chiếc tai măng dỏng lên nhọn hoắt thì biết
cái vị đắng của măng đã đủ để người thưởng thức chúng rùng mình, ái ngại. Và đắn
đo. Nhưng rồi tôi vẫn chọn mua vài chiếc. Cái vị đắng đến vặn xoắn cả cảm xúc
và vị giác khi nhồm nhộp nhai như một thử thách mạo hiểm hóa ra lại là sự thú vị
vừa khó nhớ lại vừa khó quên. Khiến người mua khi cầm trên tay cái măng vừa muốn
buông lại vừa muốn nhặt.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hư vô phản kháng
Hư vô phản kháng Hư vô phản kháng là gì? Là niềm đau vô tận số: ngậm ngùi bi thương, đoạn trường ai oán. Trong trạng huống đó người ta tạm...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét