Thứ Năm, 18 tháng 1, 2024

Phạm Phương Lan mơ ngày xanh an lành

Phạm Phương Lan
mơ ngày xanh an lành

BIỂN ĐÊM
Đêm
Biển ưu tư chất chứa
Những bí mật đại dương
Thầm thì câu chuyện ngàn năm
Về một tình yêu lay động.
Anh
Ồn ào như sóng
Ạt ào lời mê say
Cuồng những khát khao bỏng cháy
Đêm
Bầu trời không trăng, không sao
Không có cả gợn mây bồng bềnh phiêu lãng
Anh
Hiện sinh con sóng bạc đầu
Trườn lên mình em
Mơ màng
Cát trắng.
Ngấu nghiến hôn lên má em
Bờ bãi mịn màng
Vuốt ve khuôn ngực em sức sống căng tràn
Rồi vội vàng xoá tan đi dấu vết
Trả về cho em bầu trời đêm lặng ngắt
Chênh chao.
Em
Lặng im tựa những vì sao
Mím chặt đôi môi
Nụ cười vuột tắt
Sau lần anh vội vã ra đi
Trái tim chất chứa những gì
Ngoài đớn đau, thổn thức
Em
Một lần và duy nhất
Vùi sâu vào lòng đại dương
Lời yêu thương
Lời đắng cay, bội bạc
Và anh ạ!
Biển đêm
Vẫn thầm thì khúc hát
Lắng đọng nỗi buồn vào đáy đại dương
Ấp ủ ngọt lành như những giọt sương
Sóng sánh tinh khôi chờ mai hừng sáng
Biển đêm
Và em
Mãi là người bạn
Là người tình
Và hẳn cả tri âm
Hòa quyện
Âm trầm
Bãi bờ
Khao khát…
6.5.2018
NGÀY MAI KHÔNG ANH
Em
Ngày thứ Bảy lạc loài
Loay hoay giữa muôn vàn lý do
Đi, ở
Em đi
Về phía bờ nỗi nhớ
Cồn cào
Khát cháy ruột gan
Bờ môi khô vắng nụ cười vang
Vắng nụ hôn nồng hương say cuồng dại
Mái tóc mây sóng xoài thẫn thờ khờ dại
Chẳng thèm là lượt
Bồng
Bay.
Em đi về phía ấy hương say
Khật khưỡng ngày không anh
Không tình yêu
Không mây chiều
Không lời hẹn hò, lả lơi luyến ái
Không một sợi buồn vắt ngang cơn mưa rồ dại
Chỉ có áng chiều rơi trên hai vai.
Em
Ngày không anh
Về đâu
Ai đón, đón ai?
Câu hỏi tu từ không cần đáp án
Tháng Sáu
Chiều nay
Bờ môi vỡ rạn
Hạn hán nỗi buồn, trống rỗng mi cay
Tháng Sáu
Chiều nay
Chiều nay…
Em giật mình

Ta vẫn nơi đây
Thứ Bảy hiện sinh
Máu chảy mềm tim
Em ở trong mình
Ngực còn hơi ấm
Như lá hoa đón chờ làn sương ẩm
Ướt
Mềm
Nồng dậy men đêm
Ủ ấp nỗi niềm không thể gọi tên
Ngày mai
Trời sáng.
Em hiện hữu mình
Vũ vần,
Không giới hạn
Cuộc đời còn cho ta bao nhiêu lần tích phân
Bao mệnh đề, phương trình, bài toán
Giải hay buông
Nắm hạt, thả về trời
Hạt mỏng u buồn theo gió cuốn trôi
Hạt đời buông rơi, gieo mình vào đất
Lột xác, oằn mình, từ bỏ lớp áo ngoài duy nhất
Sau những âm trầm
Bật lên tươi xanh
Ngày mai
Không anh.
2.6.2018
VÀ EM NGÀY KHÔNG ANH
Chỉ là em buổi sáng
Như hạt sương mong manh
Chỉ là em buổi sáng
Mơ ngày xanh an lành.
Ngày không anh và gió
Nắng hờn đôi môi xinh
Tóc loà xoà sợi nhỏ
Vương mắt nào long lanh.
Anh ở nơi nào đó
Có nghe mùi hoa chanh
Em cài đầu buổi sáng
Hương lẫn trong thị thành.
Em tâm hồn cỏ dại
Em gót chân phố đông
Lạc loài như cơn gió
Giữa ngày hè không anh.
Lạc loài như cỏ dại
Giữa phồn hoa thị thành
Và em
Ngày không anh.
26/6/2018
Phạm Phương Lan
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cái còn lại hóa cái không

Cái còn lại hóa cái không Nhà thơ Tạ Bá Hương vừa được kết nạp hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Anh tốt nghiệp Khóa 7 Trường Viết v...