Thứ Tư, 17 tháng 1, 2024
Truyện ngắn Sơn Nam: Hương rừng
Sống ở rừng U Minh Hạ từ lâu rồi mà Hoàng Mai hãy
còn có cảm giác như lạc loài tận đâu đâu, bước chân đi không vướng đất. Ví nàng
như cánh bèo rày đây mai đó thì không đúng lắm: có lẽ nàng như đóa hoa sen, gần
bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Nhưng loại hoa sen thông tục quá, lại thường lọt
vào tay phàm! Đằng này, bẩm sinh nàng thuộc về một phẩm chất thanh cao hơn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái chi còn lại họa còn văn chương
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng chả...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét