Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2023
Dấu lặng giữa mùa xuân
Một ngày đầu năm, bầu trời vương gió lạ. Miên man chân bước
quanh Thành Nội. Xứ Huế vào xuân vốn mang lại nhiều cung bậc cảm xúc cho bao
người. Nhưng mùa xuân năm nay gieo vào tôi nhiều cảm xúc khó tả hơn bao giờ hết.
Có lẽ là chúng ta đã và đang sống trong những tháng ngày dài của bóng đêm đại dịch
nên trong tôi xuân vẫn còn chút gì đó trầm tư, sâu lắng những nỗi niềm đau đáu.
Nó như một “dấu lặng”, một “nốt trầm” giữa mùa xuân của đất trời và ở trong
lòng người. Bao trăn trở cứ sâu hơn trong mắt ai, cứ rộng thêm vắt trên từng
phiến đá rong rêu, trên từng cánh mai mỏng vẫn còn rưng những “giọt sầu” nương
náu. Đâu đó cánh thiên di chắc cũng buồn thương nỗi niềm về nơi cố xứ!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nếp xưa phong tục tiểu thuyết CHƯƠNG I Khoan lững thững bước vào lớp học. Cũng như mọi ngày ông đồ chưa tới, và lũ học trò lớn nhỏ c...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét