Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2023
Một trăm năm ngày mất Marcel Proust: Thời gian, trừng phạt và khoan hồng
Một trăm năm ngày mất Marcel Proust:
Một trăm năm ngày tôi qua đời khép lại, một trăm năm tới lại
mở ra, thời gian cứ trôi, tôi viết và viết, tôi trôi qua những thế giới khác
nhau, rồi lại cầm tay ai đó để viết tiếp, vì quả thật, đời thì quá ngắn, mà
Proust thì còn rất dài.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng c...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét