Thứ Tư, 1 tháng 11, 2023
Chơi giữa thường hằng - Phạm Ngọc Dũ và tôi
Chơi giữa thường hằng
Tôi đến với Ngã Du Tử khá muộn.
Đúng thôi, tôi thì bé tí còn anh thì đã qua cái tuổi “lục thập nhi nhĩ thuận” từ
lâu. Chính vì thế mà anh đã đạt đến mức độ gần như hoàn-hảo về mặt tri-hành, kiến-văn
và kinh-nghiệm về cuộc sống. Cũng nhờ đó mà khi nhìn hay nghe thấy điều gì, anh
không những không cảm thấy chướng-ngại mà còn hiểu thấu được mọi lẽ. Không phải
tự-nhiên mà ta đạt được trình-độ “nhi nhĩ thuận” Muốn đạt được trình-độ này,
con người cũng phải có căn-bản giáo-dục, đạo-đức, kiến-văn và kinh-nghiệm từng-trải
về sự đời.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái còn lại hóa cái không
Cái còn lại hóa cái không Nhà thơ Tạ Bá Hương vừa được kết nạp hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Anh tốt nghiệp Khóa 7 Trường Viết v...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét