Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2024
Lỡ một kiếp người
Lỡ một kiếp người
— Rất có thể có người khá. Rất có thể tôi lầm. Nhưng, biết
làm thế nào! Những ý nghĩ ấy nó đã ăn sâu vào tim - óc tôi, có lẽ đó là một
thành kiến không hay, nhưng nó đã mọc rễ chắc trong lòng tôi rồi. Chịu !
Chịu ! Con ông giời, cháu bà giời, cũng xin chịu!
— Này, anh ạ, lúc nãy nằm bên con bé, tôi thấy nó ngủ một giấc
ngủ lành hiền, hình như phó mặc cả thân thể lẫn linh hồn cho tôi, tôi thấy lòng
cũng nao nao làm sao ấy.
Thành phố Tourane đẹp hơn trước hay không, tôi chẳng
“ngó ngàng” đến. Tôi còn có việc cần hơn, tôi còn có chỗ cần “ thám hiểm”
hơn.
— Gớm, mình ác nghiệt với anh ấy làm gì? Cùng bạn đàn ông cả,
giúp anh ấy khi này, khi khác anh ấy giúp giả...
Bởi một sự tình cờ, Tân quen Thúy. Vì biết cái chỗ gia đình
giáo dục của Thúy, nên Tân lúc nào cũng tìm cách tu sửa tâm tình người yêu.
Vừa nói, Viễn vừa đưa hai ngón tay chỏ lên bịt lấy lỗ tai.
Nga từ nãy đến giờ ngồi tì má trên bàn tay, mắt đăm đăm nhìn
ánh sáng đèn điện. Nghĩa là nàng không nhìn gì cả.
— À, thôi, chú nó cứ bưng mắt trẻ con làm gì thế! Có Nga nó
chưa biết gì, nó không nhìn thấy cái chỗ người ta luyến nhau mà không biết, hay
biết mà không thú nhận đó thôi. Sự thực nó sờ sờ ra đấy. Chứ lại bảo rằng coi
Minh-Thu cũng như coi chị Thanh, chị Mai, chị Lý, thì chặt đầu, anh cũng không
chịu.
— Chúng ta phải cố làm cho hai người yêu nhau. Minh-Thu mà lấy
Hoằng, vừa tốt đôi, vừa mẹ và các em nàng có người che chở. Mà đời Hoằng cũng đỡ
quạnh hiu.
Thế rồi ra về, chàng thấy một hối hận thắt bóp lòng chàng. Và
chàng nhớ, nhớ một cánh hoang mang cả hai người bạn gái ấy. Chàng trộn lẫn cả
hình dáng, cử chỉ, tiếng nói của người nọ sang người kia. Tình trạng ấy gây nên
một mối băn khoăn, thắc mắc có nhiều cái rất lý thú, nhưng cũng có nhiều khi rất
khổ lòng.
Hoằng chợt tỉnh, anh liền cầm mảnh giấy trong tay, nghí ngoáy
đầu bút chì, rồi gấp, ném vào ‘‘hòm đầu phiếu’’.
Tiếng gọi của bạn giữa cơn nguy cấp có cái sức mạnh của một liều thuốc hồi sinh.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét