Thứ Hai, 30 tháng 5, 2022
XXXXXCỏ vẫn xanh dưới chân Thành Cổ
Tôi trở lại Thành Cổ Quảng Trị vào một buổi chiều nắng hè rát
bỏng trong cơn gió Nam Lào. Với tôi, dẫu đi ngang về tắt nhiều lần nhưng với địa
danh này, mỗi lần trở về đều mang một cảm giác rất riêng, rất riêng như sự hứng
chịu quá sức của mảnh đất này trong cuộc chiến vừa ngưng tiếng súng 35 năm qua.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cành phong hương
Cành phong hương Tôi lên vùng núi lần này không phải vì ham vui. Thực sự trong lòng tôi không còn chỗ cho những buồn vui của cuộc sống thư...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét