Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2022
Trái tim không ngủ yên 2
Tập 2
A! Đúng rồi! Như có ánh chớp vụt lóe, Hiếu Phong cợt hiểu vì
sao luật sư lại đưa phần tài sản đến tay Đoan Trang thay vì Tiểu Cầm rồi. Thủ
phạm chính là tờ khai sinh cho mượn ấy. Cũng như anh, luật sư không biết Đoan
Trang dung khai sinh giả và tên thật của cô là Gái Nhỏ.
Tâm trạng của mười nhà doanh nghiệp ấy hiện tại ra sao? Tôi
không cần biết, tôi chỉ biết rất rõ tâm trạng hiện tại của tôi thôi. Tê tái, sững
sờ, ngơ ngác, tôi như đứa trẻ ngẩn ra nhìn chiếc bong bong rời tay bay bổng lên
trời. Sờ sờ trước mặt nhưng không sao với tới. Tiếc ngẩn ngơ nhưng đành bất lực
rồi.
- Nói ta nghe, sao lại chết? Có phải bế tắc trước cuộc đời
không?
Nếu bà mai không nói đích xác rằng năm nay ông đã năm mươi
hai tuổi, Khả Trân sẽ đoán chừng ông 47, 48 gì thôi. Hãy còn cường tráng lắm,
ông cụm ly, cười ha hả với đám bạn như gã trai tơ lần đầu tiên cưới vợ.
Năm chục triệu đồng! Hừ! Khuy Minh cười chua chát. Ông đang ôm
trong tay số tiền chứ không phải thân xác của một người con gái. Cay đắng quá!
Nhưng biết làm sao? Cuộc sống mà. Là một thành viên của cuộc đời, ông và Khả
Trân đành chấp nhận cuốn trôi theo dòng xoáy khổng lồ của thời kim tiền.
Giọng nói đầy tự tin, cương quyết, nhưng không hiểu sao Khả
Trân lại thấy từ mắt bà một tia nhìn yếu ớt, xanh xao, như đang cầu khẩn, van
nài:
Tôi lại hỏi một câu thừa. Để Khuy Minh quay lại nhìn tôi cười
thương hại:
Sự thật năm xưa ta đã tỏ bày tất cả. Sản nghiệp ngày xưa Khuy
Minh cho ta, cộng thêm số nợ 640 triệu đồng ta cũng hoàn trả vào tay cháu. Cháu
hãy suy nghĩ rồi quyết định. Nếu vẫn hận, vẫn không tha thứ cho cha, cháu có thể
tặng tất cả cho một hội từ thiện. Còn như có thể cảm thong, chia sẻ được cùng
cha nỗi khổ tâm, hối hận bao ngày, ta hy vọng cháu sẽ thay cha phát triển sự
nghiệp ngày càng vững mạnh. Trách nhiệm của ta đến đây coi như đã hết rồi. Tròn
lời ký thác, ta xuôi tay mãn nguyện vào cõi hư vô, Chào.. vĩnh biệt …
Ân hận hay không Hiếu Phong không cần biết. Anh chỉ biết lời
Gái Nhỏ vừa nêu là hợp lý. Phải tạm dừng hôn lễ cho đến khi gặp được Tiểu Cầm.
Nhưng.. Làm sao Thụy Kha hiểu bây giờ? Ôi … Đúng là điên lên được.
Câu chuyện bỗng tuôn ra, tự nhiên như dòng suối khơi đúng mạch,
cứ từ từ tuôn chảy, cuốn phăng các vật cản trên đường. Để tự lúc nào không biết,
Thụy Kha thấy mình đồng cảm cùng các nhân vật trong câu chuyện. Nước mắt lăn
dài, cô không biết mình không thương ai. Bản than cô hay Tiểu Cầm hiện tại, ai
cũng tội nghiệp, cũng đáng thương như nhau cả.
Ngọn đèn đỏ trên máy điện đàm bật cháy. Giọng cô thư ký trong veo:
“Nếu em nói em vẫn chưa yêu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cành phong hương
Cành phong hương Tôi lên vùng núi lần này không phải vì ham vui. Thực sự trong lòng tôi không còn chỗ cho những buồn vui của cuộc sống thư...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét