Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2022
Thiên thần không cánh 2
Chương 7
Nói xong, bà bế hai đứa bé lên, lặn lội bước. Tâm Như hãy còn
sững ra bất ngờ trước câu nói của ba. Thà để con chết dần chết mòn còn hơn giết
chúng trên bàn mổ là sao. Thì ra thế gian này ngoài Ân Tuấn, bà không tin vào bất
kỳ bác sĩ nào, dù tài giỏi đến đâu.
Biết có nói cũng vô ích, Tâm Như đành lủi thủi bước ra, lòng
hụt hẫng chơi vơi như thể mình vừa đánh mất một vật gì quý giá. Ân Tuấn! Ông có
biết vừa làm sụp đổ hoàn toàn thần tượng của mình trong trái tim Tâm Như này
không? Tại sao con người tài hoa, lừng lẫy như ộng lại có thể trơ trơ trước nỗi
đau đồng loại của mình? Ông có tim không? Hay là nó đã hóa thành đá trước cám dỗ
của đồng tiền từ lâu rồi?
- Với tư cách một bác sĩ, tôi thiết tha xin viện trưởng cho
Tâm Như được trở về. Vì lợi ích của bệnh viện và cũng vì bản thân cô ấy.
-- Cứ nói ta nghe, đừng ngại. Từ lâu, ta đã yêu thương, đã
xem cháu như con của mình rồi.
Nói rồi, ông đặt quyển vở vào tay cô. Ông quay lưng lầm lũi
bước trở về giường. Nhìn theo bóng ông đến khi khuất hẳn sau lớp mùng. Tâm Như
mới lặng lẽ mở quyển sổ ra. Một nét chữ nghiêng nghiêng được viết vội trên giấy
đập nhanh vào mắt. Nhật ký của mẹ Ân Tuấn đây mà...
Anh thầm hỏi,sao cả đời mình cứ trầm tư, ảm đạm, không giống
như tất cả mọi người? Cũng không thể phá lên cười thích thú trước một câu đùa tếu,
một câu chuyện tiếu lâm nào. Đôi môi của anh chỉ cười bằng có, chứ không biết
cười vì thích thú, vui mừng. Dù đôi lúc, anh cũng muốn được hoà đồng, hoà nhập
vào dòng người sôi nổi nói nói cười cười kia. Nhưng lần nào, anh cũng bị thất bại
một cách thảm hại. Anh thấy mình lạc lõng giữa đám đông, cũng như cảm thấy những
câu chuyện mà họ quan tâm sao chán phèo, nhạt nhẽo..
Tân vội im re. Cánh cửa mở rộng ra, đến lượt ông Bảy sững sờ
trước một kiệt tác lạ đời. Khắp phòng, đầu trên tường là những hình vẽ sặc sỡ đủ
màu. Nơi là một đoá hướng dương vàng tươi dưới ánh nắng rực rỡ của mặt trời.
Nơi là chú rùa ì ạch chạy ăn chú thỏ. Nơi là những hạt mưa mát mẻ tưới trên đầu
những con ếch xí xọn bậc thầy. Tránh mưa bằng cây dù nấm xinh xinh, ngộ nghĩnh
mà buồn cười lắm. Đối diện ngay bàn làm việc của Ân Tuấn là hình một bé trai
đang đứng đái. Tinh nghịch, dễ thương đến lạ lùng. Trong lúc bức tường đối diện
giường ngủ của anh được treo hình một cô gái đẹp. Cô ta như trêu ghẹo anh bằng
nụ cười xinh như mộng. Trời ơi! Trên bàn làm việc của anh lại đưọc cắm đầy hoa
hồng nữa. Như ai đó chẳng biết rằng, hoa là thứ Ân Tuấn ghét nhất đời.
-Cả khi anh là bác sĩ Ân Tuấn, tôi cũng chẳng thèm đâu. Thần
tượng Ân Tuấn đã đổ sụp trong tôi từ lúc ông ấy từ chối, không nhận lời giải phẫu
cho hai đứa bé sinh đôi kia rồi. Loại người vô tình, vô cảm không có trái tim
như anh, chẳng thích hợp với tôi đâu.
Ân Tuấn kia rồi. Anh đang nằm thiêm thiếp trên giường. Bên cạnh,
Tân và Thành đang lăng xăng lo lắng. Thấy cô, Tân mừng rỡ:
- Xin ông nhanh lên giùm. Chúng tôi nhập viện đã hơn nửa
tháng rồi.
Bật ngờ thật, lần nghĩ việc của Tâm Như không kéo theo một sự
ầm ĩ hay xáo trộn nào. Chí Bằng và Y Loan vẫn bình thường như chẳng có chuyện
gì. Chà! Tâm Như, sao mà cô khó hiểu thế này? Từng nổi danh là hiểu được tâm lý
người khác, song với Tâm Như, Ân Tuấn có cảm giác cô như luôn luôn trái ngược với
suy nghĩ của mình. Cả bây giờ cũng thế. Khi anh những tưởng sẽ không còn gặp lại
cô trong cuộc đời mình thì cô lại lù lù, bất ngờ suất hiện. Và Ân Tuấn cũng ngạc
nhiên thay cho trái tim của mình. Lúc nãy, khi nhìn thấy cô, nó dường như đã nhảy
sai một nhịp trong lồng ngực rộng của anh. Một cái gì giống như sự mừng rỡ vậy.
Để bây giờ, trước mặt cô, Ân Tuấn không thể nào nổi giận dù lý trí bảo anh rằng:
Phải hét to lên, đuổi cô ta ra khỏi phòng lập tức. Bởi thâm tâm anh từ có lời
nguyền như thế. Vì ly nước cam hay vì nụ cười quá đỗi chân tình đang nở trên
môi Tâm Như vậy?
Mùi rau thơm ngon quá khiến nước bọt cứ tứa ra. Ân Tuấn chỉ
muốn gắp ngay một miếng to. Nhưng vì sĩ diện, anh chỉ cầm chén lên, ăn nhỏ nhẹ:
Gật đầu, nhìn theo bước Ân Tuấn, Chí Bằng thầm lạ trong lòng.
Y Loan đang đứng trong phòng cấp cứu, sao Ân Tuấn lại rẽ vào kho phòng khám nhỉ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Những mùa nắng Nha Trang
Những mùa nắng Nha Trang Nếu tôi là họa sĩ, có lẽ những giọt nước mắt xa Nha Trang sẽ được vẽ bằng một mầu sắc nào đó rất lung linh trong mộ...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét