Thứ Ba, 24 tháng 12, 2024

Chùm thơ Bùi Thị Diệu ở Quảng Bình

Chùm thơ Bùi Thị Diệu ở Quảng Bình

Bùi Thị Diệu sinh năm 1980 tại Quảng Bình, tốt nghiệp ĐHSP Quy Nhơn ngành ngữ văn, hiện dạy học tại Quảng Bình. Với chị, thơ ca là sự sẻ chia và kết nối, là nơi kiếm tìm và gặp gỡ, là lên tiếng và lắng nghe bằng cả trái tim. Đọc chị, ta thấy sự rung động tinh tế, sâu sắc của một tâm hồn luôn hết mình với tình yêu, cuộc đời và thiên nhiên.
Chiều hai mươi
cuối chân trời một chiều trong vắt
những cánh quạt quay gió đang ăn quá khứ
con bó gối nhìn mãi ra cánh đồng
giấc mơ hai mươi giấc mơ sài gòn
héo rụng xuống mùa bão lũ
con lại níu vào áo mẹ
tiếng thở dài vàng lên cây chanh trước ngõ
bầy chanh trĩu quả
xếp hàng dằng dặc muộn sầu
những đứa con lần lượt rời đi
những đứa con lũ lượt trở về
nắng ướt ngọn
bông lúa nhọc nhằn ngoi lên chớp ngớp
chiều trong vắt
con hai mươi xa xôi trong căn nhà thơ ấu
nơi chữ s từng rất xanh
trời sắp vào đêm
đêm mùa đông
cánh quạt xứ nào mải miết quay gió quê hương
đến sang năm là hăm mốt
Em làm sao đủ đốt mình thành ánh sáng
nhìn mãi vào bức hình đã phóng to đến từng cọng tơ
vẫn không nhận ra những đường nét cũ
ánh nhìn này thanh âm này
như đường gân trên chiếc lá giờ phai úa
hạt nở thành cây nghiệp quả
nhìn mãi vào tâm tưởng
vẫn không nhận ra sợi khói đã đổi màu từ bao giờ
tình yêu khiến em không đủ tinh tường
hay bởi trói buộc của nghiệt duyên
đến thời khắc này chỉ có thể tàn theo
không thể cởi
bến mê lầm
nào dễ quay đầu
em làm sao đủ đốt mình thành ánh sáng
cháy trước vực thẳm anh
hay em cũng đang ngụp lặn trong bến mê
từng vòm nguyệt quế rơi trong đêm trăng
thơm ngạt ngào không đã khát
em rửa mặt bằng nước mắt
nhìn mãi vào đêm
đêm trương ra như tim
ăn hết nỗi đau này thì vỡ
cùng rất nhiều mùa hoa
dưới vòm mây những chùm mận nghiêng chiều
này màu trắng, tinh khôi hay mất mát
chúng ta đã chạm vào đã tan ra bao mùa thương mến thanh xuân
mỗi hương sắc đều gọi tên kỉ niệm
như rực rỡ cúc vàng đại đóa cong cong từng cánh
xao xuyến thạch thảo những lần em đến
vừa sôi nổi vừa âu lo…
em cứ khóc đi hờn đi
níu giữ chiến đấu buông bỏ đi
chúng ta rong chơi một lần trong mãi mãi
đã nắm tay qua nhiều con phố
nhiều ngã rẽ cuộc đời
chia nhau một đôi giày tấm áo tờ thư cây cặp tóc
đã cô đơn trong nhiều góc khuất
nhớ nhau nghìn trùng tít tắp
một mình đi qua bao cơn mưa…
dưới vòm trăng nguyệt quế dâng hương
này ánh sáng, khoảnh khắc hay vĩnh cửu
bông cẩm tú cầu nói gì với đêm căn phòng nhỏ nơi em ở
ta làm bình gốm trắng
im nghe
giờ chỉ thèm ngồi bên em
rũ hết phong sương hồng trần như bông lau bạc đầu tựa cửa
này nước mắtngàn cánh dã quỳ tháng năm rực rỡ
giao thừa…
còn bông cúc vàng ở lại
Mẹ phơi chén đũa dưới nắng mùa đông
lũ thược dược lay ơn vừa thắm
lá cây nói cười
vị gừng thơm ngọt
những chiếc đũa gối vào nhau
xoay tròn
cô bé thành thiếu nữ
từ ngọn cây ổi sẻ
con mơ biển cả đại ngàn
những chiếc bát trắng tinh
khát nỗi đầy
giêng hai mùa gạo mới
tiếng còi tàu tha thiết gọi
đêm đêm
lũ trẻ bốn phương
giấc mơ đầy khói bếp
Mẹ phơi chén đũa dưới nắng mùng ba
tro giấy áo lả tả bay
đào hồng phai lả tả rơi
thế là hết tết
còn bông cúc vàng ở lại
ấm như mặt trời
hát đêm
trôi như ánh sáng
đêm nồng nàn
dư âm màu cỏ
ngưng đọng như đá
đêm tựa cửa
gió hững hờ buốt vai
từ người biết khát
từ tôi biết sầu
thương đóa trăng mười sáu
mùa xuân rất chín
bàn tay đã mềm
thinh không thanh vắng
giữa lá nghiêng về lá
đóa quỳnh thơm cựa mình.
19/1/2022
Bùi Thị Diệu
Theo https://vanvn.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tam Lu nghiêng trời

Tam Lu nghiêng trời Trương Thu Hiền đã xuất bản ba tập bút ký: “Đoản khúc cho quê”, “Độc bản”, “Hoa báo mùa sang”. Ngôn từ của chị đẹp, gi...