Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2024

Tôi đang đi hay bay trong hương trời xứ sở

Tôi đang đi hay bay
trong hương trời xứ sở

Dệt gì lên nỗi nhớ mong/ Khói nhà sàn thương thoảng/ Nếp bắp thơm xôi/ Rượu nồng men lá/ Điệu nhạc khèn khứa sâu từng kẽ đá… vọng trăm năm/ Đặt tay lên ngực Tà Xua chạm khách thơ săn mây trên đỉnh/ Vấp nụ cười tháng chín/ Vàng nắng tải ruộng thang/ Trái sơn tra ửng đỏ khuôn trăng”.
Tình yêu mãnh liệt và cảm thức tinh tế về “hương vị núi rừng” Tây Bắc quê hương của nhà thơ Phạm Quỳnh Loan có sức lay truyền mạnh mẽ, vẫy gọi tri âm đến với vùng đất đầy huyền tích và ước vọng này: “Tôi đang đi hay bay trong hương trời xứ sở/ một Văn Yên khát vọng vươn xa/ bên những chàng trai thổi hồn cho đất/ bạt ngàn cây bóc vỏ xanh mùa”.
Hương vị núi rừng
Tuổi thơ tôi
tròn quả thị ngọt môi bà kể chuyện
Có sợi chỉ vắt ngang trời ngút ngát gió sương
Lũ gà rừng cao giọng gáy lưng nương
Ông mặt trời ngủ nướng
Chiếc cọn xoay trần thay cha cõng nước
Suối thĩ thầm vằng vặc đêm trăng…
Cô bé bước qua tuổi mười lăm, nhu nhú hồng ngực núi
Leo lét khuya vẫn miệt mài bên khung cửi
Dệt gì lên nỗi nhớ mong
Khói nhà sàn thương thoảng
Nếp bắp thơm xôi
Rượu nồng men lá
Điệu nhạc khèn khứa sâu từng kẽ đá… vọng trăm năm
Đặt tay lên ngực Tà Xua chạm khách thơ săn mây trên đỉnh
Vấp nụ cười tháng chín
Vàng nắng tãi ruộng thang
Trái sơn tra ửng đỏ khuôn trăng
Say mùi hương cỏ cây ngọt thơm trên môi người con gái
Vị núi rừng bay xa..
Xuân gõ cửa
Mỏng mảnh hạt mưa gầy
Rơi trên từng lối cỏ
Xuân theo ai gõ cửa
Cựa mình hương thoảng bay.
Đất trời như là đây
Gieo mầm yêu hối hả
Xuân lên đầy ngõ nhỏ
Mật chắt vàng men say.
Ôm đủ một vòng quay
Khát đôi môi nóng bỏng
Tan ra từng nhịp thở
Xuân nhè nhẹ trên tay.
Những bông cỏ
Những bông cỏ như mây bay về núi
trắng trinh nguyên hoang hoải vắt ngang trời
tuổi mười lăm lần chúng mình trốn học
trắng áo học trò thơm thoảng hương bay…
Chim Cắc Ca còn ngược gió miền Tây?
cỏ vẫn cỏ
hoàng hôn lưng lửng tím
cánh hoa bay theo dọc chiều biên giới
theo giấc mơ hay sắc chàm dệt chàng trai thổ cẩm
găm vào vách đá
găm vào thung sâu
găm vào cả những chênh vênh lịch sử…
Những cột mốc biên cương cờ lau kia thủy chung tập trận
chẳng biết tự bao giờ
tự khi nào
và có trước loài người hay loài người có trước
bám đất bám rừng nở trắng một miền quê
Ngày về
Bảng lảng sương
ngọt một triền quê gió
Văn Yên lạc tôi rừng khăn quàng đỏ
tôi lạc Văn Yên tuổi trăng mười tám
con đường vàng kí ức thời gian
mắt trẻ thơ tím mực nhòe trang vở
còi tàu thổi rỗng ngày xa…
Chiều nay
tôi đi trong heo may
em gái áo chàm mời ly trà quế
tôi nhìn em
em nhìn tôi
những quen và lạ
hạt nảy mầm năm xưa có phải?
rộ lên những ánh người…
Tôi đang đi hay bay trong hương trời xứ sở
một Văn Yên khát vọng vươn xa
bên những chàng trai thổi hồn cho đất
bạt ngàn cây bóc vỏ xanh mùa
Em lột vỏ cây hay Văn Yên lột xác
trà quế thơm trên mỗi bước quê nhà
Hà Khẩu mùa heo may
Heo may ngược phố
thì thầm Nậm Thi bung chiều cửa ngõ
sóng wifi nối những cuộc hẹn hò
giao thoa miền cảm xúc
Hà Khẩu lên khuông và sông Hồng vẫn sóng
vỗ chuỗi ngày xa…
Cốc Lếu đêm tan
tiếng cụng ly tìm về mùa cũ
những nổi chìm chim khắc phục kêu thương
bạn ta xưa chung một mái trường
trò Dao Mông hiền như cây trên núi
từng con dốc đá mọc mầm cõng chữ
từng chuyến đò đáo hạn thời gian
có lá thư tay mắc cạn Mã Yên Sơn
mắc cạn mùa quá khứ…
Biên giới đêm say
con đường rót gió
giai điệu núi ghim nhau mắt nhớ
Nậm Thi cởi dòng, chim khắc phục còn thương?
Bóng núi
Lệch vai bóng đổ nghiêng chiều
Còm lưng núi cõng bao điều tương tư
Tôi đi về phía hư vô
Khoảng mênh mông ấy câu thơ bỏ bùa
Vin cây thỉnh tiếng chuông chùa
Đâu đây hoa vẫn hương xưa lặng thầm
Mùa trôi lá cũ thay mầm
Cay cay mắt cỏ đêm chầm chậm buông
Khát tôi một ánh trăng suông
Tìm trong bóng núi một vuông vắn mình
Chim kêu vỡ ánh bình minh
Núi vờn bóng núi tôi hình hài tôi.
28/11/2021
Phạm Quỳnh Loan
Theo https://vanvn.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Xóm nhà lá

Xóm nhà lá "Xóm Nhà Lá" trong cái lớp học của tôi ngày xưa, không có nghĩa để phân biệt sự giàu nghèo như thế giới của người lớn...