Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2024
Vía đất - Truyện ngắn của Đặng Bá Canh
Vía đất - Truyện ngắn
Điền gọi. Cũng lâu lâu rồi Điền mới gọi. Hẳn phải có
chuyện gì. Không, cũng chẳng có gì đâu. Lâu rồi không gặp mày tao thấy buồn buồn.
Nói với vợ con rồi qua đây nhé! Giọng Điền có vẻ chầm chầm và ảo não chứ không
sang sảng như trước. Ừ thì qua. Trời xẩm tối. Cạnh xô nước, Điền đang lúi húi
nhổ lông gà, bầy muỗi bay vo vo trước mặt. Trong góc buồng tối om, tiếng quạt
tay phành phạch bỗng nhiên dừng lại. Bác qua chơi đó à! Tiếng vợ Điền. Bình cười.
Chà hôm nay có chuyện gì mà mổ gà đãi khách vậy? Điền vẫn tỉ mẩn vặt những chiếc
lông măng cuối cùng nơi phao câu con gà trống. Ừ, con gà ngon nhất tao thịt để ới
mày qua! Bác Bình à? Bố nó chữa bệnh cho người ta tận mãi bên Đăk Huýt. Người
ta khỏi bệnh, qua nhà chơi rồi biếu con gà gọi là cảm ơn. Ồ! Thế thì còn gì bằng!
Thế nhà có nuôi được gà không? Dạo trước cũng có đó bác. Ấy nhưng dạo này nó chết
toi, chết dịch cả rồi. Đến người rồi đây cũng chết chứ nói gì gà? Giọng Điền
tưng tửng. Thằng này lạ. Chết ai, ai chết! Bình chau mày thắc mắc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sống ở đời - Truyện ngắn của Vũ Đảm Trời mưa, kéo theo cái lành lạnh làm Đầm thấy buồn quá. Sáng nay, vợ gã đi chợ từ lúc trời còn tối o...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét