Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2025
Địa chỉ của tôi
Không hiểu sao từ nhỏ đến lớn, có… cả chục trường đại học tôi được nghe nhắc tới mà tôi chỉ nhớ mỗi danh từ “sinh viên văn khoa”. Để cuối cùng khi học xong phổ thông trung học, trong khi bạn bè nô nức làm hồ sơ thi ít nhất là ba trường Đại học, tôi chỉ thi duy nhất một trường với một mục đích duy nhất: được trở thành “sinh viên văn khoa” – thử coi ra sao cho biết – dù bấy giờ, ngôi trường “Văn Khoa Saigon” ngày nào chỉ còn trong tiềm thức của những người lớn tuổi hay hiện diện trong những bài thơ, bản nhạc của một thời xa lắc mà thôi! Và… Trời rủ lòng thương kẻ không tham lam, tôi thi đậu! Nỗi hân hoan và óc tưởng tượng khiến tôi vẽ ra những viễn cảnh thật đẹp. Tôi sẽ trở thành nhà văn, tôi sẽ viết những cuốn tiểu thuyết về chính tôi và bè bạn, tôi sẽ… biết bao nhiêu cái “sẽ” đan xen nhau tạo nên một bức tranh thật đẹp. Nhưng, tưởng tượng và thực tế lại là hai mặt phẳng song song cùng tồn tại trong một mặt phẳng lớn là cuộc đời. Năm học đầu tiên trôi qua với một chút bỡ ngỡ thuở ban đầu, một chút hồn nhiên thời phổ thông còn sót lại, cộng với một chút buồn vui lẫn lộn trong môi trường mới. Tôi như lớn lên với những bài học trong giáo trình và cả ngoài đời…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tập truyện ngắn Thạch Tâm
Tập truyện ngắn Thạch Tâm CÁI BÈ - QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU Nằm cách Sài Gòn khoảng hơn 100Km có một làng quê yên tĩnh suốt bốn mù...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét