Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2025
Lê Khánh Mai - Người mang nỗi buồn đẹp, buồn và trong suốt như gương
Lê Khánh Mai - Người mang nỗi buồn
Lê Khánh Mai hay ám ảnh đến kiếp sau và cõi tâm linh của con người. Trong chị là trái tim của người đàn bà có lửa. Lửa được thắp lên trong những trang thơ, trong sự ngậm ngùi và luôn là ranh giới cho nỗi buồn chỉ được phép trú ngụ thoáng qua. Thời gian trong thơ chị là thời gian của nhận biết và linh cảm chứ không phải là thời gian trật tự tuyến tính. Đây là một trong những bài thơ ám ảnh của Lê Khánh Mai về thời gian qua bức màn tâm linh:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Từ một trang văn Trang Thế Hy
Từ một trang văn Trang Thế Hy “Tiếng sấm Đồng Khởi” Bến Tre (1960) âm vang dai dẳng dồn dập nhiều năm khiến chế độ cộng hòa đương thời còn...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét