Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2023
Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh: Chạy trốn
Truyện ngắn của
Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp
tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho những người thân xung quanh mình ghê tởm
mình. Có lẽ tôi sắp trở thành con cóc sắp chết thối trong cái giếng khơi của
làng. Chẳng ai nỡ vì con cóc thối mà lấp cả cái giếng. Chắc chắn họ sẽ vớt con
cóc vứt ra thật xa, mặc cho nó sống hay chết, miễn là có cơ hội giữ được cái giếng
nước cho cả làng ăn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Những chuyến đò mưa
Những chuyến đò mưa Đò chở những bà mẹ nghèo sang chợ Than bên kia sông bán những thứ của nhà làm ra hoặc buôn thúng bán mẹt. Năm ngày 2 p...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét