Thứ Ba, 1 tháng 10, 2024

Ta về không rượu mà say

Ta về không rượu mà say

Ta về tìm lại chút hương/ Đã lâu ta ở phố phường rong rêu/ Dòng sông soi một cánh diều/ Khói đồng ai đốt cho chiều mù cay/ Ta về không rượu mà say/ Khoai lang lùi cháy hương bay ngát đồng/ Áo tơi bật gãy mấy đông/ Treo lên vách đất vẫn mông mênh trời
Nhà thơ Nguyễn Tấn On quê quán Quảng Ngãi, hiện sống ở Đà Lạt, Lâm Đồng. Ông vừa được nhận Giải ba Cuộc thi Thơ khu vực Đông Nam Bộ lần thứ I – năm 2024.
MƯA QUÊ
Buổi về vấp một cơn mưa
Ướt vai cầu cũ, sông xưa tách dòng
Sông buồn cong bến chờ mong
Bàn chân chai bước long đong – tôi về
Đưa tay hứng giọt mưa quê
Giọt trong tay bụm, hạt tràn trề sông
Giọt rơi vỡ trắng ruộng đồng
Giọt đau đáu chảy vào lòng rưng rưng
Giọt em vui, giọt mẹ mừng
Bên hiên hàng xóm giọt tưng tửng sầu
Cơn mưa trút xuống tình đầu
Tôi về – người bỏ đi đâu …? Hỡi tình!
Đẫm cơn mưa lạnh – rùng mình
HỒN QUÊ
Có con thuyền giấy trên sông
Chở cơn mưa nhỏ bềnh bồng tuổi thơ
Lớn lên cùng với ước mơ
Rời quê ra phố nắng ngờ ngợ qua
Bỏ quên lối nhỏ triền hoa
Bìm bìm hoa dại tím tà áo thôn
Trống tuồng chiều gõ bồn chồn
Bỏ cơm quên áo để hồn đẩu đâu
Lá chanh nội nấu gội đầu
Dỗ dành bên giếng – đi đâu vội vàng?
Ngoài sân có chú bướm vàng
Chập chờn cánh mỏng trên giàn mướp quê
Mười năm xa xứ nay về
Bờ lau dế gọi tỉ tê cong cành
Mười năm về hái hoa chanh
Giếng xưa vọng tiếng dỗ dành – hồn quê
VỀ QUÊ
Ta về tìm lại chút hương
Đã lâu ta ở phố phường rong rêu
Dòng sông soi một cánh diều
Khói đồng ai đốt cho chiều mù cay
Ta về không rượu mà say
Khoai lang lùi cháy hương bay ngát đồng
Áo tơi bật gãy mấy đông
Treo lên vách đất vẫn mông mênh trời
Ta về lượm tiếng à ơi
Hiên lòng gió thổi rối bời đống rơm
Ai về nhóm bếp nấu cơm
Cơm sôi buồn chín tàn rơm đỏ tình
Lời ru cong vút mái đình
Hoa cau tiếng rụng rập rình vầng trăng
CHỢ QUÊ
Chợ quê quảy gánh buồn hiu
Rộn ràng chào hỏi những điều dân gian
Chợ quê nghĩa xóm tình làng
Bán mua cho nợ để quàng mùa sau
Một đầu gánh mấy buồng cau
Đầu kia gánh cháu chưa nhàu mùi hương
Gánh chung một mớ rau vườn
Nghe thương tiếng gióng trên đường làng quê
Chợ quê bạc nhỏ không chê
Nấm rơm một rổ cá trê còn bùn
Chợ quê mái rạ đụp đùn
Nắng soi nón vá mưa luồn áo tơi
Chợ quê tôi nhớ cả đời
Khi xa nghe thiếu tiếng mời, chợ quê
NẮNG NHÀ QUÊ
Ta về tắm nắng nhà quê
Cây rơm khuyết chỗ con bê rút ngày
Rủ em về ngay – hôm nay
Con chào mào hót rất hay em à
Cây ổi đỏ ruột vườn nhà
Bánh xèo mẹ đổ nhân là nấm rơm
Bếp quê chín lửa sôi cơm
À ơi! Sợi khói, mùa thơm thảo về
Về nhe em, nắng nhà quê
Thả diều, đánh vụ thích ghê gió đồng
Về đây ta tập bơi sông
Con chuồn chuồn cắn, hồng hồng, đêm mơ.
29/9/2024
Nguyễn Tấn On
Theo vnhttps://vanvn.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Gom Nhặt Lá Hoa - Tái Ông Thất Mã Câu chuyện mất ngựa này hẳn ai cũng đều biết. Ðại khái là xưa ở làng quê kia có một ông lão bị mất c...