Thứ Năm, 16 tháng 1, 2025
Thoảng niềm tin vừa rớt bên đời
Thoảng niềm tin
“Đừng nói gì thêm/ Bởi chẳng thể làm em nguôi nhớ/ Mùa hoa ngâu mắc nợ/ Không phải mình nợ nhau/ thôi làm đau những giấc mơ gầy”. Đêm, mùi hương, ánh trăng, tiếng đàn, giấc mơ trở thành nỗi ám ảnh trong thơ Ngô Thanh Vân và dường như cũng từ tâm thức thi ca ấy chị đã vịn vào, đắm chìm và nhẹ nhàng vượt thoát trước những uẩn khúc trắc trở nỗi mình: “Nhẹ trôi một đóa vô thường/ Dịu dàng vào tối tỏa hương khẽ khàng/ Sợ lay động giấc mơ màng/ Một bờ mi khép một làn môi say”…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đọc thơ Hồ Chí Bửu
Đọc thơ Hồ Chí Bửu MÁY BAY TUỔI THƠ Những năm trước gia đình mình cơ cực Mẹ đi bán chưa về, chiều mưa bụi bay bay Bốn đứa con quây ...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét