Chủ Nhật, 10 tháng 9, 2017

Suy ngẫm từ “Gửi em - Cô thanh niên xung phong” - Phạm Tiến Duật

Suy ngẫm từ “Gửi em - Cô thanh niên 
xung phong” - Phạm Tiến Duật
1. Sáng tác ngay trên đất lửa ác liệt của khu IV Hà Tĩnh, nơi “giặc điên cuồng trút hàng vạn bom rơi”. Vẻ đẹp những o thanh niên xung phong quả cảm đã đi vào nhiều bài thơ bài hát ca ngợi, nhưng có thể nói bài thơ của Phạm Tiến Duật giúp ta nhận ra rõ dáng nét, tâm hồn của cả một thế hệ thanh niên, những người con gái bằng xương bằng thịt mà lại có sức sống mãnh liệt vượt lên bom đạn.
2. Thơ kháng chiến chống Mỹ gắn với tuyến đường Trường Sơn có nhiều bài sâu sắc mà cảm động, lại rất giàu chất hiện thực. Chính không khí của những ngày chống Mỹ làm nên cảm hứng thơ ca hướng về với con người - biểu trưng của chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam. Thơ của Phạm Tiến Duật, người chiến sĩ lái xe, viết ngay trong mưa bom bão đạn mà lại tươi rói sức sống tuổi xuân của một lớp người trưởng thành từ thực tế chiến đấu đã được đông đảo quần chúng đón nhận. Thô ráp, một mạc mà lại rất sinh động, tươi trẻ, chứa đựng tinh thần lạc quan của thế hệ chống Mỹ. Có lúc đằm sâu trong Nhớ, có lúc ngang tàng phóng khoáng bụi bặm đầy chất lính trong Bài thơ về tiểu đội xe không kính. Riêng bài thơ này đã lý giải một tình yêu người lính – tình cảm trong chiến đấu, nảy nở giữa chiến trường, nơi sự sống – cái chết cách nhau một ranh giới mong manh đã ghi đậm dấu ấn tâm hồn tuổi thanh xuân trong hình tượng cô thanh niên xung phong.
3. Cũng như nhiều bài thơ trong giai đoạn này ngồn ngộn những chất liệu hiện thực, tác phẩm của Phạm Tiến Duật kể về cuộc gặp gỡ với những nữ thanh niên xung phong mà trung tâm chính là em - một cô gái không không nhìn rõ mặt. Từ cuộc gặp gỡ cụ thể ấy, nhà thơ đã nâng tầm nhân vật trữ tình thành bức tượng đài nghệ thuật ngôn từ về lực lượng thanh niên xung phong thời chống Mỹ.
4. Cái may mắn của thế hệ hiện nay là được hưởng hòa bình và được hưởng thụ nhiều tiện nghi về vật chất cũng như tinh thần. Nhưng sẽ là một thiệt thòi nếu thiếu những hiểu biết về một thời dân tộc đã anh dũng lập nên bao chiến công, không cảm nhận được về con người của một thời đã trực tiếp viết nên những trang sử vẻ vang của dân tộc. Sẽ là một thiếu sót nếu thế hệ hôm nay lãng quên quá khứ. Chúng ta thường dễ xúc động trước những người ngã xuống vì lý tưởng độc lập tự do của dân tộc, dễ cảm thương trước những thiệt thòi hôm nay của các o pháo binh Ngư Thủy, các o TNXP Đồng Lộc mà có thể không hiểu được rằng: vào thời ấy, họ đã phải hy sinh lặng thầm, không hề tính toán thiệt hơn.
5. Những bài thơ của một thời có thể sẽ bị chìm vào quên lãng, lạc lõng trước những âm thanh hip-hop, rock-rap hiện đại. Nhưng nếu ta chịu khó hiểu, ta sẽ sống đẹp hơn, có ý nghĩa hơn, có trách nhiệm hơn với bản thân và đất nước mình. Hãy đọc và cùng hòa vào cảm xúc rất trong trẻo của thời đại chống Mỹ ở bài thơ này, ta sẽ hiểu thế nào là Sự Sống, Tình Yêu mạnh hơn bom đạn và cái chết.
Gửi em, cô thanh niên xung phong 
Phạm Tiến Duật
Có lẽ nào anh lại mê em 
Một cô gái không nhìn rõ mặt 
Ðại đội thanh niên đi lấp hố bom 
Áo em hình như trắng nhất 
Người tinh nghịch là anh dễ thân 
Bởi vì thế có em đứng gần 
Em ở Thạch Kim sao lại lừa anh nói là "Thạch Nhọn" 
Ðêm ranh mãnh ngăn cái nhìn đưa đón 
Em đóng cọc rào quanh hố bom 
Cái miệng em ngoa cho bạn cười giòn 
Tiếng Hà tĩnh nghe buồn cười đáo để 
Anh lặng người như trôi trong tiếng ru. 
Tranh thủ có ánh sáng đèn dù 
Anh vội nhìn em và bạn em khắp lượt 
Mọi người cũng tò mò nhìn anh 
Rồi bóng tối lại khép vào bóng tối 
Em ơi em, hãy nghe anh hỏi 
Xong đoạn đường này các em làm đâu 
Anh đã tìm em rất lâu, rất lâu 
Cô gái ở Thạch Kim Thạch Nhọn 
Khăn xanh, khăn xanh phơi đầy lán sớm 
Sách giấy mở tung trắng cả rừng chiều. 
Anh đã đi rất nhiều, rất nhiều 
Những con đường như tình yêu mới mẻ 
Ðất rất hồng và người rất trẻ 
Nhưng chẳng thấy em, cô gái ở Thạch Nhọn Thạch Kim 
Những đội làm đường hành quân trong đêm 
Nào cuốc nào choòng xoong nồi xủng xoảng 
Rực rỡ mặt đất bình minh 
Hấp hối chân trời pháo sáng 
Ðường trong tim anh in những dấu chân. 
Chiếc võng bạc trên đường hành quân 
Anh đã buộc nhiều cây xoan cây ổi 
Lại đường mới và hàng nghìn cô gái 
Ở đâu em tinh nghịch của anh? 
Bụi mù trời mùa hanh 
Nước trắng khe mùa lũ 
Ðêm rộng dài là đêm không ngủ 
Em vẫn đi, đường vẫn liền đường 
Cạnh giếng nước có bom từ trường 
Em không rửa ngủ ngày chân lấm 
Ngày em phá nhiều bom nổ chậm 
Ðêm nằm mơ nói mớ vang nhà 
Chuyện kể từ nỗi nhớ sâu xa 
Thương em, thương em, thương em biết mấy... 
Dừng tay cuốc khi em ngoảnh lại 
Sẽ giật mình đường mới ta xây 
Ðã có độ dài hơn cả độ dài 
Của đường xá đời xưa để lại 
Sẽ ra về bao nhiêu cô gái 
Một ngày mai đường sẽ đứng chơ vơ 
Ðể cho đời sau còn thấy ngẩn ngơ 
Trước những công trình ngoằn nghèo trên mặt đất. 
Ơi em gái chưa một lần rõ mặt 
Có lẽ nào anh lại mê em 
Từ cái đêm Thạch Nhọn Thạch Kim 
Tên em đã thành tên chung anh gọi: 
Em là cô thanh niên xung phong. 

Trần Hà Nam
Theo http://www.ttgdtxlaocai.net/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Những trường đại học của tôi 2XXX

Những trường đại học của tôi 2 Kèm theo lời nói, cánh tay trái lông lá của ông ta làm điệu bộ giống như chém vào không khí, còn tay phải t...