Thứ Tư, 10 tháng 5, 2023
Nguyễn Hồng Oanh và Gió gọi
Chị - người phụ nữ phúc hậu, gương mặt lúc nào cũng
tươi roi rói. Gặp chị lúc nào cũng chỉ thấy chị cười thôi. Ấy nhưng khi đã bắt
đúng mạch cảm xúc, chị có thể đưa hết cả ruột gan ra mà nói, nói không ngừng.
Điều chị nói lại không gì khác ngoài Kiều, Dân ca xứ nghệ và những bài thơ oằn
mình trước những ưu tư về “Gió” – những ngọn gió tâm linh bay bổng, mát lành.
Chúng ta hãy cùng đến với chị – Nghệ nhân ưu tú Nguyễn Hồng Oanh qua bài thơ
“Gió gọi”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nguyễn Khải - Vui buồn một đời văn
Nguyễn Khải - Vui buồn một đời văn Xuất phát điểm từ một nhà báo cơ sở ở địa phương đã in đậm dấu ấn trong văn nghiệp của Nguyễn Khải: Mọi...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét