Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023
Truyện ngắn Trần Thu Hằng: Cầu ván ghép
Truyện ngắn Trần
1. Bờ môi đứa trẻ thoáng nụ cười mê đắm khiến Sư Nhật Tâm thảng
thốt. Vì sao đứa trẻ nằm trong gai và bóng tối tê lạnh lại có thể nở một nụ cười
hồn nhiên như thế? Trong lúc ôm xiết lấy hình hài nhỏ bé ấy vào cà sa, sư dường
như tin chắc chính Sư đã được bọc vào tấm áo ấm hơi người, trong một đêm rất
dài và tịch lặng cách đây ba mươi năm. Điều ấy Sư đã lờ mờ biết từ lâu, nhưng
bây giờ Sư tin chắc, khi chính Sư đã bế lên tay một đứa trẻ sơ sinh nơi cổng
nghĩa trang.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tâm tình với ý nghĩ
Tâm tình với ý nghĩ “Mình với ta tuy hai mà một Ta với mình chỉ một chứ ai đâu Lý lẽ, luận bàn phân hơn thiệt Giải quyết bao nhiêu chuyện ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét