Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2024
Dưới chân núi Giàng
Tôi từng là một đứa trẻ chận bò. Ở quê tôi ngày ấy, người ta nói chận bò, chứ không phải chăn bò. Chận khác chăn thế nào, tôi không rõ, sau này lan man nghĩ lại thì thấy có lẽ “chận” nó đúng hơn “chăn”. Chận là giữ là ngăn, không cho bò nó đi lung tung phá phách. Còn chăn, là chăn dắt, chăm nom. Lúc ấy một đám trẻ “lơ ngơ như bò đội nón” như chúng tôi thì “chận” đúng hơn là “chăn” chăng?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bán Chữ Tôi yêu cầu các em phải đi học thêm! – Quắc mắt nhìn lũ học trò chẳng hiểu mô tê gì, tôi nói tiếp - Các em có nghe tôi nói không...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét