Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2024
Cây đàn huyền diệu
Lời nói đầu
Những lời nói cuối cùng rầm rì tắt lịm ở trên đôi môi nhợt nhạt
của người hành khất già nua. Một ít bọt miếng trào bên khoé miệng của người khốn
khổ và trước khi Pa- ga-ni-ni kịp đỡ lấy người thì người đã quì xuống và khóc nức
nở. Lát sau, ông ta dần dần trấn tĩnh được mình và đưa hai tay lên trời, vừa
nói:
Một tuần sau đó, “Người đánh xe riêng của Pa- ga-ni-ni” được
cả thành phố biết đến. Hàng ngày, trên xe anh ta, cắm đầy đủ các loại hoa và ở
hai bên người ta còn thấy có tấm bảng trắng kẻ những chữ vàng: “Xe ngựa của Pa-ga-ni-ni”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chương XIII thuyền-trưởng bất đắc dĩ TÔI yên trí tôi chỉ xuống trình-diện tại một chiếc tàu nào là được tuyển-mộ ngay. Vì thế, sau khi tới...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét