Thứ Hai, 8 tháng 7, 2024
Đêm về hoa quỳnh nở 1
Phần I
- Thôi được! Con về phòng nghỉ đi. Ngày mai mẹ con mình sẽ gặp
nhau.
- Mày đừng bắt bẻ bọn tao. Nếu không phải bạn của mày, và anh
Hai mày sớm lộ diện 1 chút. Chắc chắn tụi tao không quên đạo nghĩa đâu.
Trúc Phương giật mình bởi cái đập lên vai và giọng nói cao
vút của Thanh Xuân.
Trúc Phương cắn môi. Cô rất muốn chạy đến nhà ngoại Giang
Nam. Còn gì thú vị hơn khi được cùng anh ngồi dưới những gốc cây ăn trái chứ.
Mùa này, nhãn chắc đã chín và thơm lắm. Cô vẫn nhớ, bà ngoại Giang Nam có tới gần
chục cây nhãn, trong ấy có 1 cây nhãn lồng Hưng Yên. Hồi năm ngoái Nam đưa cô về
thăm ngoại, gặp dịp nhãn chín, bà đã hái cho cô ăn thoải mái. Loại nhãn này
ngoài chợ Bà Chiểu bán tới 18, 20 ngàn đồng 1 ký. Nam kể cô nghe, bà ngoại chăm
cây nhãn lắm. Loại cây phải trồng đúng đất phù sa mới ra trái đã khiến bà tốn
công kiếm đất, bón phân.
- Còn cháu trai này, là ai nào? Nhìn tướng tá đàng hoàng lắm.
- Nói nhỏ 1 chút đi Phương. Mẹ bây giờ già rồi, sức khỏe yếu,
mẹ không muốn ra ngoài nữa. Con đừng trách ba con.
Bàn tay Trúc Phương bấu chặt vào vai mẹ ơ hờ, sâu hoắm. Cô
quên mất nỗi đau mẹ đang trân mình chịu, khi đầu móng tay cô cứ run lên, lún xuống.
Ôi! Lạy Đức Mẹ bề trên, hãy ban phước, cứu mẹ con tỉnh lại.
Mạc Vũ đưa ly nước lên miệng, anh uống liền 1 hơi. Công nhận
chát thật.
- Tôi hèn nhát hả? Hèn nhát có khác ti tiện xấu xa không? Anh
trả lời tôi đi. Giờ này người đàn ông đạo mạo nhất của mẹ tôi và của tôi, ông
ta đang ở đâu? Tại sao ông ta lại có thể nhẫn tâm bỏ lơ vợ mình, khi chính tay
ông gây nên tội lỗi? Tại sao hả?
Nhưng còn ba? Ba cô có về nhà không nhỉ? Nhướng mắt nhìn qua ổ
khóa nhỏ tí teo, cô thấy căn phòng ba mẹ vắng lạnh, giường chiếu gọn gàng. Điều
ấy chứng tỏ, đêm qua ba không về.
- Trúc Phương lại bị mắng à? Làm sao anh đến đó được chứ. Ba
mẹ Trúc Phương...
- Cô không cần phải bối rối như thế. Ba cô sẽ không về nhà
vào giờ này đâu. Nam đã tới đây, hẳn anh ấy rất muốn gặp cô.
- Anh ta ở đâu thì kệ anh ta. Dù gì gia đình em cũng từng chịu
ơn của ba Mạc Vũ. Phải trọn nghĩa thôi. Nếu không thế, em đã đuổi anh ta bằng mọi
cách. Hãy tin ở em.
Mạc Vũ nhanh tay lấy cây chổi, quét hết miểng chai lại. Anh bỏ
đi 1 lúc khá lâu. Đến nỗi, khi thấy anh quay lại Trúc Phương đã bực bội:
- 2 cô bé, biết lý do gì chiều nay Trúc Phương không đến lớp không?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Con Heo Gàn Dở Thế là mọi sự bắt đầu từ chuyện con heo mà vợ tôi mua cách đây sáu tháng. Những ngày đầu, chuyện con heo đối với vợ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét