Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2024
Măng đắng cuối mùa
Tôi lại ghé vào một hàng măng đắng ven đường. Những chiếc măng cuối vụ gầy gò và mệt mỏi được xếp gọn gàng trên mảnh bao tải cũ. Nhìn vỏ măng đã chuyển màu xanh thẫm, những chiếc tai măng dỏng lên nhọn hoắt thì biết cái vị đắng của măng đã đủ để người thưởng thức chúng rùng mình, ái ngại. Và đắn đo. Nhưng rồi tôi vẫn chọn mua vài chiếc. Cái vị đắng đến vặn xoắn cả cảm xúc và vị giác khi nhồm nhộp nhai như một thử thách mạo hiểm hóa ra lại là sự thú vị vừa khó nhớ lại vừa khó quên. Khiến người mua khi cầm trên tay cái măng vừa muốn buông lại vừa muốn nhặt.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chương XIII thuyền-trưởng bất đắc dĩ TÔI yên trí tôi chỉ xuống trình-diện tại một chiếc tàu nào là được tuyển-mộ ngay. Vì thế, sau khi tới...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét