Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2024
Sinh Tử - Truyện ngắn của Tống Ngọc Hân
Sinh Tử - Truyện ngắn
Thung lũng rất rộng, um tùm cây cối, che khuất hoàn
toàn tầm nhìn. Nơi con người có thể quan sát được là dòng suối và hai dải đường
mòn uốn lượn ven bờ. Cỏ ven đường tốt đến nỗi mỗi bước chân người vừa đặt xuống
đã ngay lập tức bị cỏ lợp lên. Con đường ướt át quanh năm vì hằng triệu triệu
tia nước li ti từ trên thác nước bay xuống. Ở đây, hầu hết là những loài cây lạ,
hoa lạ tự mọc, tự tươi tốt. Không ai xén tỉa bao giờ. Rất nhiều người tới đây
nhầm tưởng trời đang mưa phùn. Có ai đó nói, cả ba lần đến thác Sinh Tử đều gặp
trời mưa. Mưa thác làm tóc An ướt, bết vào trán. Đôi giày cao cổ, đế bằng, buộc
dây màu nâu, bám đầy hoa cỏ. Dù không tin là sẽ tìm thấy chùm chìa khóa của
Chương và bị Chương từ chối, nhưng An vẫn một mực cùng anh bạn mới quen quay lại
thung lũng. Vì sao ư? Mới năm ngoái từng có sinh viên lạc rừng và mất tích khi
một mình khám phá vườn quốc gia và leo lên thác nước Sinh Tử.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Xóm Quýt, quê xa
Xóm Quýt, quê xa… “Tháng chạp, quýt to bằng nắm tay trẻ nhỏ, da bóng lưỡng như ướt mỡ. Khi ấy gió dịu, trời ửng hồng sáng trong, nắng mới ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Thiên nhiên trong thơ Nguyễn Trãi 1. Trong lịch sử văn học Việt Nam, cảm thức thiên nhiên của các thi nhân không phải là hiếm. Nhưng t...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét