Thứ Ba, 30 tháng 5, 2023
Truyện ngắn của Trần Phan Đinh Lăng: Gió hoe
Truyện ngắn của Trần
Mùa ngồi đó, phía sau chiếc bàn con nhìn ra ô cửa sổ có hàng hoa giấy rủ xuống, chốc có gió lại thổi vài bông rơi rụng. Mùa ngồi nhìn mưa rơi và lắng nghe âm thanh của sự uất ức trong lòng. Tối qua, Mùa nằm mơ, trong cơn tức giận cô chạy đến xách ngược cổ áo của thằng Xuân lên, chiếc áo sơ mi màu trắng, cô thấy rõ đôi tay bé nhỏ ngày nào đang siết thật chặt, cô dốc hết bao nhiêu cái bực dộc trong người mà phận người dưng chẳng thể nào thốt lên. Mùa hét vào mặt anh ta một tràng những câu từ mà hằng ngày thầm nói trong bụng. Bụng nó chứa nhiều, chứa toàn những điều chẳng ai nói.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái còn lại hóa cái không
Cái còn lại hóa cái không Nhà thơ Tạ Bá Hương vừa được kết nạp hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Anh tốt nghiệp Khóa 7 Trường Viết v...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét