Thứ Hai, 1 tháng 7, 2024
Cầu mưa ướt áo
Cầu mưa ướt áo
Đã hơn cả tuần nay, chiều nào mây cũng giăng xám một góc trời.
Mưa không lớn chỉ lất phất bay, đủ ướt phủ mặt đường. Những hình ảnh chập
chùng, bao kỷ niệm hiện về lẫn lộn. Khi nhớ khi quên. Có lúc khuôn mặt rõ từng
sợi chân mày, từng vết hằn môi ướt. Rồi có lúc chợt thoáng mất, hun hút như
chưa lần gặp gỡ trong ký ức. Càng cố gắng bao nhiêu, trí nhớ càng nhạt nhòa tan
biến. Đã hết tuổi đời, đã mòn năm tháng? Hay cũng chỉ là dòng trôi tự nhiên của
thời gian xuyên qua một đời người thoáng chốc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
5555555 hai mươi hai Út thấy người mình bải hoải, mệt mỏi và đầu váng vất khó chịu. Nàng trở dậy, nhưng không xuống khỏi giường. Út nhìn đồn...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét