Thứ Hai, 1 tháng 7, 2024
Con đã từng… rất ghét cha
Trên khuôn mặt cha thường thiếu vắng nụ cười. Thay vào đó là sự cau có, giận dữ, khó chịu. Mỗi lần cha bực bội điều gì đó là cả nhà ngay đến việc thở mạnh cũng không dám. Mấy đứa con cứ tìm cách lỉnh đi chỗ khác để cha không nhìn thấy. Cha gọi tên đứa nào là đứa ấy run như cầy sấy, chực khóc. Những lần như thế trở thành nỗi ám ảnh. Đến tận bây giờ, đôi khi nhớ lại, con vẫn còn thấy tiếng rơi vỡ trong lòng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét