Thứ Ba, 2 tháng 7, 2024

Lá thư thắm tình yêu thương của cô giáo Phan Hồng Cẩm

Lá thư thắm tình yêu thương của
cô giáo Phan Hồng Cẩm

Hà Tĩnh ngày 23.8.2021
Thương yêu nhắn gửi các em học sinh của cô!
Nắng vẫn dịu dàng trong mắt thu! Thoảng trong gió, ta nghe rõ tiếng gọi tha thiết: Hãy thiết lập một đường truyền!. Cụm từ “đường truyền” cứ ngân lên trong tim cô suốt cả những ngày thu nồng nàn dằng dặc. Và cô đã biết mình cần phải làm ngay một điều gì đó cho những ngày Covid đừng qua đi trong chậm chạp và mệt mỏi.
Chào các em yêu quý! Chào những nụ cười trong trẻo của mùa thu! Các em hãy cùng cô cất lên giai điệu của sự kết nối nhé! Học trực tuyến không còn xa lạ với các em nữa. Nhưng tựu trường và khai giảng online thì hẳn là có nhiều hụt hẫng!… Đặc biệt, với những chiến binh đầu cấp nén lòng cả mùa ve ngân, háo hức đến tiết thu mát dịu để bước vào cánh cửa mới. Những ánh nhìn trong veo, những bước chân vừa bỡ ngỡ vừa tự tin đã hiển hiện trong trái tim cô…
Hôm nay, thầy cô lại được tập huấn lại về kĩ năng dạy học trực tuyến, rồi miệt mài thiết kế lại bài học để linh hoạt thích nghi với mọi hoàn cảnh. Mỗi bài học có thể đặt ở các trạng huống khác nhau: offline – online 75% – online 50% – online 25%… Điện thoại của các thầy cô lâu lâu lại sáng lên vì những thông báo cập nhật mới của trường thay đổi từng ngày, từng buổi.
Ngay bây giờ, điều kì diệu nhất mà ai ai cũng mong muốn là được dạy học offline. Có cậu lớp 12 dí dỏm nhắn cho cô rằng: Cô ơi! Em muốn bị cô búng tai thử một lần! Em muốn đượ cô gọi lên bảng trả bài ! Em thèm cảm giác bị cô nhắc nhở: “Anh kia! Ngồi ngay ngắn lại nào”…Ngay bây giờ, kể cả tiếng bước chân chạy bình bịch và tiếng thở hổn hển cùng một “rổ” lí do muộn giờ của các anh “cá biệt” cũng là mơ ước đến cháy lòng!
Đó là hôm qua! Đó là ngày mai! Hôm nay, thì vẫn chưa được các em ạ!
Dịch vẫn đang rất căng thẳng. Chúng ta vẫn đang cảm nhận rất rõ về  ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết. Nhưng triệu triệu con tim và khối óc  đang gồng mình chống dịch với niềm tin mãnh liệt. Khi Sài Gòn bước vào ngày đầu tiên thực hiện lệnh giới nghiêm để xiết chặt giãn cách thành phố. Khi màn đêm đang lặng yên, khi chúng ta đang chìm vào giấc ngủ thì lễ xuất quân âm thầm để kịp “thời khắc lịch sử” của thành phố Hồ Chí Minh diễn ra vào đêm 22/8. Khi mà hàng nghìn quân nhân, y bác sỹ, chiến sỹ của Học viện Quân y đã đặt chân vào mảnh đất miền Nam ruột thịt… Chúng ta hãy học cách biết ơn và đây là lúc cô trò chúng ta phải tiếp tục hành động.
Khi mà các anh chị vừa tốt nghiêp THPT với những điểm số đáng tự hào đang chờ đợi cho chặng đua tiếp theo thì các em hãy chuẩn bị hành trang bước vào ngưỡng cửa mới nhé! Dù có thể không gặp nhau trực tiếp trên giảng đường thì cô tin rằng chúng ta vẫn luôn cùng chung một chí hướng, chung một bầu trời ước mơ và nhiệt huyết cháy bỏng. Chúng ta sẽ gặp nhau trên Zoom, Team, Google meet, Zalo, facebook… Ngay từ bây giờ, hãy xác lập thói quen thích nghi với những thay đổi bất ngờ trong cuộc sống. Đừng ngại ngần với công nghệ! Hãy chịu khó tự học những thứ chúng ta chưa biết, các em nhé!
Ngoài sách vở, dụng cụ học tập đầy đủ; quần áo giản dị, sạch sẽ; nước uống thường xuyên; khẩu hiệu 5k…, các em hãy  thiết lập giúp cô một đường truyền. Đường truyền của niềm tin, của đam mê, của bản lĩnh và trí tuệ. Mỗi chúng ta sẽ là một sợi truyền để giữ giữ lửa. Hãy nhìn sang bên cạnh các em, những bạn chưa có máy tính, không có smartphone, nếu vẫn chưa đến trường được, hãy hỗ trợ các bạn ấy. Bên cạnh chúng ta, nếu có bạn nào từ vùng dịch trở về, hãy tìm cách kết nối an toàn, để bạn không bị lỡ nhịp… Vốn dĩ, cô biết các em là những đứa trẻ biết nhường cơm sẻ áo, biết yêu thương những ai khốn khổ hơn mình… Đó là cách để các em, các thầy cô thiết lập những đường truyền đấy các em ạ!
Khi chúng ta đã thiết lập đường truyền rồi, cô tin rằng chẳng có một con virut nào có thể hạ gục nổi chúng ta. Hãy là những chiến sĩ yêu nước trên mặt trận văn hóa. Hãy không ngừng học tập và sáng tạo. Hãy học từ những điều nhỏ nhoi, bình dị nhất. Hãy biết yêu từ những thứ nhỏ bé nhất! Hãy học cách thử sức chịu đựng của mình nhiều hơn. Hãy biết yêu thương, trân trọng bản thân và những người bên cạnh mình nhiều hơn… Cứ thế! Cứ thế… chúng ta nhất định sẽ có một đường truyền bất tận.
Yêu thương và mong chờ các em nhiều lắm!.
1/9/2021
Phan Hồng Cẩm
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chị tôi

Chị tôi Hai bữa nay Sài Gòn hửng nắng, đường sá khô ráo đôi chút. Thật dễ chịu… Tôi buộc miệng với câu hát quen thuộc: “Nắng Sài Gòn anh đ...