Thứ Hai, 1 tháng 7, 2024
Mùa xuân của Lam
Chương 1
- Thôi đừng đùa nữa. Phần văn nghệ tao giao cho con Hà, con
Thủy; còn con Phượng, con Diễm, con Tuyết “xẹc-via”.
Tiếng hỏi của anh Quốc làm Lam giật mình. Lam thấm vội nước mắt
vào cánh tay, nhìn anh cười và nói trống lảng:
Suốt từ sáng đến giờ Lam vẫn chưa chọn được một màu áo thích
hợp để mặc trong buổi tất niên hôm nay. Lam cũng chẳng hiểu tâm trạng mình ra
sao nữa. Lúc thỉ vui, lúc thì buồn. Khi thì Lam muốn mặc chiếc áo màu hoa cà mới
mẻ, khi thì Lam chỉ muốn mặc chiếc áo màu đen tang tóc. Chỉ còn mười phút nữa
thì Thảo sẽ đón Lam để hai đứa cùng đi đến trường. Lam vẫn bị giằng co bởi các
màu áo, không phải tại Lam khó tính, có lẽ tại nỗi buồn đang xâm chiếm tâm hồn
Lam thì đúng hơn.
Thảo cho xe chạy vào cổng trường, Lam thả bộ với Hà và Thủy.
Hà nổi bật trong bọn với chiếc áo dài dệt những sọc ngang ở dưới vạt trông cứ y
như người bản Thượng hay Cao Miên. Thủy mặc bộ patte trắng nên không có vẻ rực
rỡ cho lắm.
“Giờ này chắc anh Sĩ đang ngồi trên phi cơ về Đông Hà”. Lam lại
nhớ đến anh Sĩ. Suốt một tuần nay, Lam chỉ nhắc đến anh Sĩ và nhớ về anh, điều
mà Lam không ngờ nó lại đến với mình quá đột ngột như vậy.
Hà mắt trợn tròn, miệng há hốc trong khi Lam, Thảo, Thủy cười quên thôi...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chị tôi
Chị tôi Hai bữa nay Sài Gòn hửng nắng, đường sá khô ráo đôi chút. Thật dễ chịu… Tôi buộc miệng với câu hát quen thuộc: “Nắng Sài Gòn anh đ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét