Thứ Năm, 11 tháng 7, 2024
Thành phố đen 1
Nguyên Tác: The Song Of The Lioness
Huân tước Alan trao con trai ông vào tay công tước Gareth von
Naxen, và trao con gái cho Nữ Cả của tu viện. Cứ ba tháng ông sẽ gửi tiền sinh
sống cho hai đứa con, và điều này sẽ tiếp diễn cho tới khi các pháp sư coi là
đã có thể gửi chúng trở về nhà. Huân tước rất bận rộn với công việc nghiên cứu
của mình và tin tưởng hoàn toàn vào ngài công tước cũng như bà Nữ Cả. Ông mang
nợ họ về chuyện này rất nhiều, ông là huân tước Alan von Trebond.
Công tước Gareth nhếch môi trong một nụ cười mỏng và ngắn.
“Tuyệt lắm. Một người đàn ông với những khả năng của anh là thứ chúng ta rất cần.”
Ông lại nhìn sang phía Alanna. “Một trong những tiểu đồng lớn tuổi hơn sẽ nhận
làm người phụ trách con, và sẽ giải thích cho con rõ mọi việc ở đây. Anh ta sẽ
chịu trách nhiệm về con cho tới khi con quen với cung điện và các nghĩa vụ của
mình. Nếu con chịu khó nghe lời và làm việc chăm chỉ, con sẽ hiếm khi gặp mặt
ta. Nếu con cư xử sai trái, con sẽ thấy ta có thể nghiêm khắc tới mức nào. Chừng
nào con tỏ ra xứng đáng, con sẽ được phép có thời gian rảnh để xuống thành phố.
Nhưng đừng tưởng dễ, cho phần thưởng nào con cũng phải phấn đấu ba lần. Con đến
đây là để học làm hiệp sĩ, chứ không phải để nghỉ ngơi nhàn nhã một thời gian.
Này, Timon!”, mãi bây giờ Alanna mới nhận thấy là người hầu suốt thời gian qua
vẫn có mặt trong phòng, “hãy mang họ về phòng. Lo lắng để cậu ấy được ăn mặc tử
tế. Và kiếm bộ đồng phục lính gác cho ông Smythesson.” Ngài công tước nhìn
Alanna vẻ đánh giá. “Ta mong là con sẽ bắt đầu hầu bàn trong năm ngày nữa. Con
sẽ phục vụ ta. Con có câu hỏi nào không?”
Cậu nhăn trán. “Ta không còn nhớ đã gặp cha mẹ em lần nào ở
triều đình.”
Vậy là cô chưa phạm điều gì! Alanna cố nén một tiếng thở dài
nhẹ nhõm. Thế rồi cô nhớ ra một điều trầm trọng hơn. Điều gì sẽ xảy ra, nếu cha
cô tỉnh dậy từ làn sương mù sách vở của ông và đọc lá thư của ngài công tước
Gareth?
Sự việc bùng nổ vào chiều ngày hôm sau, trong giờ làm việc tại
chuồng ngựa. Alanna lúc đó vừa chăm lo xong cho con Pummel. Những người khác đã
ra về. Đang lúc cô mơ màng tới một con ngựa thật sự mà một ngày kia cô sẽ có
thì cánh cửa chuồng rít lên.
“Đó là lý do chính. Chú Coram là một tay kiếm bẩm sinh. Em
đoan chắc, khi vào trận thì anh chiến đấu bằng hai tay trần hoặc là bằng dao
găm.”
Cùng với hai người hầu, Alanna chạy thẳng đến phòng Jonathan.
Cô mở cửa và sững sờ. Không thể tin vào những gì cô đang nhìn thấy. Quanh giường
Jonathan xúm xít đông nghịt những người. Mùi hương nồng nặc trong không khí khiến
cô phải hắt hơi. Những thầy tế thờ Thần Chết đang hát các bài ca tiễn đưa,
trong khi ông thầy thuốc trưởng thì đứng ở phía sau. Công tước Baird thấy mình
kiệt lực. Jonathan bây giờ đã mê sảng rồi và thực tế đã dạy cho ông hiểu, những
người bị nặng ngay từ đầu như thế sẽ không tránh khỏi cái chết.
Alanna nghĩ là mình hiểu ý nhà vua muốn nói chuyện gì. Nếu người ta cho cô hưởng thụ một sự đào tạo tốt hơn, chắc bây giờ cô không đến nỗi bất lực như thế. Nếu căn bệnh sốt này là do pháp thuật gây nên, cô rõ ràng là một người lính ra trận trong trạng thái được chuẩn bị rất tồi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chỉ chừng đó thôi
Chỉ chừng đó thôi Tôi đang chờ một lời hỏi thăm, chỉ vài dòng rất ngắn ngủi của ông bởi vì giữa tôi và ông chỉ là một sự quen biết thật nh...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét