Từng người tình bỏ ta đi
Tối nay, ngồi một mình, mà cũng không hẳn là một mình nữa,
nhưng tất cả cứ lặng im, lầm lũi làm công việc của mình. Trời thì âm u, chân lại
đau nên chẳng muốn về với những con đường đầy xe cộ ngược xuôi. Rồi sực nhớ đến
bài Tình Xa của Trịnh, nó lại luẩn quẩn trong đầu ám ảnh thằng tôi...
Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại
Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây
Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa...
Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây
Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa...
Lời hát nhè nhẹ và thấm dần vào lòng. "Từng người tình bỏ
ta đi như những dòng sông nhỏ...", thấm nhất là câu này! khoái nhất câu
này! Nó cứ như viết cho mình í. Hì hì.
Cả đoạn này nữa:
Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè
Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê...
Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu
Ôi tiếng buồn rơi đều,
nhìn lại mình đời đã xanh rêu....
Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê...
Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu
Ôi tiếng buồn rơi đều,
nhìn lại mình đời đã xanh rêu....
Có ai cảm nhận như mình không nhỉ? Cám nhận cái cảm giác khi
chỉ còn lại một mình, cái tôi nó mới thật sự dâng tràn và lan ra... nhạt
nhòa... Bao nhiêu bạn bè, bao nhiêu người thân, bao nhiêu đứa em vẫn cứ nhìn
vào Boysaigon là đứa hay cười, khoái chọc cười, chỗ nào có đám đông, chỗ đó có
Boysaigon. Nhưng không đâu, nếu ai thân thiết hơn, sẽ thấy rằng Boysaigon thoải
mái hơn nếu chỉ có vài ba người bạn, nhâm nhi uống một chút bạc xỉu hoặc cacao sữa
nóng và nói về những chuyện trên trời dưới đất. Nhưng nó sẽ ưu tiên cho việc
nghe hơn là nói. Nó sẽ sẵn sàng im lặng để lắng nghe và không nói một tiếng nào.
Nó sẵn sàng nói huyên thuyên nếu như người nào đó chỉ muốn im lặng và nghe nó
triết lý. Boysaigon là vậy, và thấm thía biết bao câu hát "Từng người tình
bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ...", mặc dù nó chẳng làm gì sai và cũng
chẳng làm gì xấu... Người ta vẫn bỏ nó mà đi...
Tình Xa
(Trịnh Công Sơn)
Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại
Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây
Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa...
Khi bước chân ta về, đêm khuya nhìn đường phố,
Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình
Làm sao em biết đời sống buồn tênh...
Đôi khi ta lắng nghe ta,
Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá
Hồn ta gió cát phù du bay về...
Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa,
Tình réo tình âm thầm,
Sầu réo sầu bên bờ... vực sâu
Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè
Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê...
Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu
Ôi tiếng buồn rơi đều,
nhìn lại mình đời đã xanh rêu....
Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây
Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa...
Khi bước chân ta về, đêm khuya nhìn đường phố,
Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình
Làm sao em biết đời sống buồn tênh...
Đôi khi ta lắng nghe ta,
Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá
Hồn ta gió cát phù du bay về...
Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa,
Tình réo tình âm thầm,
Sầu réo sầu bên bờ... vực sâu
Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè
Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê...
Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu
Ôi tiếng buồn rơi đều,
nhìn lại mình đời đã xanh rêu....
Tình xa - Trịnh Công Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét