Nỗi niềm xa vắng trong thơ Cao Nguyên
Cao Nguyên là bút hiệu của Lưu Trọng Cao Nguyên, một người trẻ
tuổi lớn lên ở miền Nam Việt Nam, nhưng lại thừa hưởng huyết thống thi ca từ
ông chú ruột tài hoa, nhà thơ Lưu Trọng Lư.
Thơ Mưa là Thi Phẩm Đầu Tay của Lưu Trọng Cao Nguyên đã
sớm cho thấy một hơi thở hứa hẹn đường dài. Thi tập Thơ Mưa, với các thể
loại thơ khác nhau từ lục bát tới bảy chữ, tám chữ… thể loại nào, Lưu Trọng Cao
Nguyên cũng cho thấy một cố gắng làm mới, một cố gắng tách khỏi bóng lớn của người
xưa và cũng là huyết thống mình.
Nếu ngày xưa, Lưu Trọng Lư có Tiếng Thu, thì hôm nay, thừa kế
của ông, Lưu Trọng Cao Nguyên có Thơ Mưa. Thơ Mưa của Lưu Trọng
Cao Nguyên với gần 40 bài thơ, như tựa đề, đã là những cơn mưa dài ngắn. Những
cơn mưa hay những hơi nước, thấp thoáng cùng khắp. Tiếng mưa, hơi mưa mang đến
cho chúng ta điều gì. Ngoài niềm bơ vơ, khắc khoải, hay nỗi trống trải thất lạc
của một đời người trước vũ trụ bao la:
Chập chờn thành giọt mưa đêm
Mắt long lanh ướt để chìm ánh sao
Đêm dài rơi rớt về đâu
Trần ai mê mải một màu u mê
Mắt long lanh ướt để chìm ánh sao
Đêm dài rơi rớt về đâu
Trần ai mê mải một màu u mê
hoặc:
Giọt nước mắt trôi ra ngàn khơi!
Âm u trong dạ hứa mưa nhiều
Chiều tan trong khói mây trôi nổi
Mưa bắt đầu rơi…
Mưa đang rơi…
Âm u trong dạ hứa mưa nhiều
Chiều tan trong khói mây trôi nổi
Mưa bắt đầu rơi…
Mưa đang rơi…
Trong thi phẩm Thơ Mưa, Lưu Trọng Cao Nguyên cũng có những
đoạn thơ ngắn mà tôi thích như:
Nắng gượng giăng ở đầu ngọn cỏ
Cành nhỏ rùng mình thả cánh lá chơi vơi!
Không ai mời nên mây chẳng buồn trôi
Vời vợi nhớ con chim trời xa vắng.
(Chiều Thu)
Cành nhỏ rùng mình thả cánh lá chơi vơi!
Không ai mời nên mây chẳng buồn trôi
Vời vợi nhớ con chim trời xa vắng.
(Chiều Thu)
Tác giả nói đúng, không ai mời ta đến giữa cuộc đời này. Mỗi
chúng ta chỉ như một con chim bay lạc giữa trời xa vắng. Hay thân phận ta chỉ tựa
như một cộng cỏ, một hạt nước rơi thầm giữa ba nghìn thế giới, hư vô. Và cũng
chính vì không ai mời chúng ta đến với cuộc đời này, và cũng chính vì tự thân,
biết rằng ta chỉ là con chim nhỏ nhoi bay lạc giữa vô cùng thiên địa, nên ta cất
tiếng nói cho ta bớt cô đơn, cho đồng loại thấy ít ra, cũng còn người đồng điệu.
Và vì thế, chúng ta có thơ. Và, vì thế, chúng ta hôm nay có
thơ Lưu Trọng Cao Nguyên. Chúng tôi trang trọng giới thiệu thi phẩm Thơ Mưa của
Cao Nguyên tới bạn đọc yêu thơ.
Ngâm thơ
Du Tử Lê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét