Nhiều người từng ví Hồ Ba Bể “Như cô sơn nữ ngủ yên giữa núi
rừng Tây Bắc”, nhưng giờ đây “cô sơn nữ” đã choàng tỉnh dậy và tươi đẹp từng
ngày, trở thành điểm du lịch sinh thái lý tưởng giữa núi rừng Tây Bắc.
Đảo Bà Góa như nét buồn man mác
cô đơn giữa “biển xanh Ba Bể”
Hồ Ba Bể thuộc xã Nam Mẫu, huyện Ba Bể, tỉnh Bắc Kạn, là hồ lớn
nhất miền Bắc.
Người dân địa phương gọi Ba Bể là Slam Pé, nghĩa là “ba hồ”.
Tên gọi này xuất phát từ việc hồ là nơi tụ lưu của 3 nhánh sông: Pé Lầm, Pé Lù
và Pé Lèng. Tuy chỉ cách Hà Nội 230 km, nhưng đây là địa danh có khí hậu đặc biệt
ôn hòa, se lạnh quanh năm với nhiều danh lam thắng cảnh độc đáo, linh thiêng.
Năm 1995, Hồ Ba Bể đã được Hội nghị Hồ nước ngọt thế giới tổ chức tại Mỹ công
nhận là 1 trong 20 hồ nước ngọt đặc biệt của thế giới cần được bảo vệ.
Hồ trên núi
Cuối năm 2004, Vườn quốc gia Ba Bể được công nhận là Vườn Di
sản ASEAN với diện tích 7.610 ha, trong đó có 3.226 ha là phân khu bảo vệ
nghiêm ngặt và hơn 300 ha diện tích mặt hồ. Những nghiên cứu khoa học khẳng định
đây là khu vực giàu có về đa dạng sinh học, có nhiều nét đặc trưng của hệ sinh
thái điển hình rừng thường xanh trên núi đá vôi và hồ trên núi. Trung tâm của
Vườn chính là Hồ Ba Bể với chiều dài tới 8 km và chiều rộng 800 m.
Một sớm Xuân trên Hồ Ba Bể
Nằm trên độ cao 178 m, Hồ Ba Bể là "hồ tự nhiên
trên núi có ý nghĩa đặc biệt quan trọng ở Việt Nam". Hồ Ba Bể
trở thành một trong những địa danh nổi tiếng về danh lam thắng cảnh và trầm
tích lịch sử lâu đời nhất giữa núi rừng Tây Bắc. Giữa rừng núi nguyên sinh, giữa
trời và đất, Hồ Ba Bể như chiếc gương khổng lồ soi địa - thế - thiên - nhân. Hồ
được bao bọc bởi những dãy núi đá vôi có nhiều suối ngầm và hang động. Toàn cảnh
hồ như một bức tranh thủy mặc, làm say lòng nhiều du khách từ xưa đến nay. Vào
mùa Xuân, từng đàn bướm trắng lại kéo về tụ hội, nối đuôi nhau bay lượn trên mặt
hồ lung linh tạo nên một khung cảnh nên thơ làm say đắm lòng người.
Du Xuân trên Hồ Ba Bể
Đến Ba Bể, du khách không thể bỏ qua thú tao nhã du thuyền
trên Hồ bằng những chiếc thuyền độc mộc được cô gái Tày duyên dáng chèo lái,
tay chèo dẻo như đang trong một điệu múa nơi vùng đất “thanh sơn bích thủy” có
một không hai này.
Tiết trời Xuân chớm chạm nơi đây, Hồ Ba Bể lại càng thơ mộng
hơn bao giờ hết. Mùa Xuân ở Ba Bể là sự mênh mang và bao la diệu vợi. Những
vách núi lượn quanh phơi mình dưới nắng. Những xanh xanh cây cối và ngằn ngặt
trong veo màu nước như không thể trong hơn. Tất cả gợi lên sự an yên và say mê
lạ kỳ.
Thuyền trôi nhẹ qua những con nước hẹp xiên khe núi rồi lại mở
ra cả một vùng xanh lục mênh mông. Thuyền bồng bềnh trôi rồi như ẩn vào sương,
mơ hồ, mờ ảo. Những bóng thuyền độc mộc chỉ chợt hiện trong sương rồi lại ẩn
vào thiên nhiên huyền ảo. Phong cảnh như trong huyền thoại, chảy trôi bồng bềnh.
Đảo Bà Góa như nét buồn man mác cô đơn giữa “biển xanh Ba Bể” mờ ảo đang dần hiện
ra. Một chứng tích bước ra từ trong câu chuyện cổ tích giải thích về sự hình
thành Hồ Ba Bể mà tuổi thơ nhiều người đã từng biết.
Động Hua Mạ lưu giữ rất nhiều câu chuyện kỳ bí về Hồ Ba Bể
Chuyện xưa kể rằng ở Xã Nam Mẫu, Tỉnh Bắc Cạn mở ngày hội
cúng Phật để cầu phúc. Bỗng nhiên có bà cụ ăn xin xuất hiện, người gầy còm, lở
loét, mùi hôi rất khó chịu. Đi đến đâu xin người ta cũng xua đuổi, không cho bà
cái gì. Lê ra khỏi đám hội, may mắn bà gặp mẹ con người nông dân nghèo góa chồng
đi làm đồng về thương tình đưa bà cụ về nhà, lấy cơm cho ăn và sắp xếp chỗ cho
bà cụ nghỉ qua đêm. Tối hôm đó, hai mẹ con thấy chỗ bà lão sáng rực lên. Một
con giao long lớn cuộn mình nằm ở đấy. Cả hai mẹ con sợ hãi, đành nằm im chờ đến
sáng. Sáng ra, hai mẹ con chẳng thấy giao long đâu. Chỗ nằm ấy vẫn là bà cụ già
bệnh tật. Bà đang sửa soạn ra đi. Bà nói với hai mẹ con: “Vùng này sắp có lụt lớn.
Ta cho hai mẹ con gói tro này, nhớ rắc quanh nhà mới tránh được nạn”. Người mẹ
thấy lạ vội hỏi: “Vậy làm sao cứu được dân làng, hở cụ?”. Bà lão nhặt một hạt
thóc, cắn vỡ ra, rồi đưa cho hai mẹ con và dặn: “Hai mảnh vỏ trấu này, sẽ giúp
mẹ con chị làm việc thiện”. Đêm hôm đó, mọi người đang lễ Phật cầu phúc thì bỗng
nhiên có một dòng nước phun lên. Nước mỗi lúc một mạnh. Một tiếng nổ lớn, đất
chung quanh nứt ra… tất cả đều chìm trong biển nước. Duy nhất chỉ có ngôi
nhà hai mẹ con người nông dân vẫn bình yên vô sự. Nước dâng lên bao nhiêu thì
nhà cao lên bấy nhiêu. Nhìn thấy dân làng bị nước lũ cuốn, người mẹ nhớ đến lời
dặn của bà cụ, bèn lấy hai vỏ trấu thả xuống nước. Bỗng nhiên, hai mảnh vỏ trấu
biến thành hai chiếc thuyền lớn, hai mẹ con vội chèo thuyền đi cứu người và vật.
Còn chỗ đất sụt ấy sau này là Hồ Ba Bể.
Khi đến với nơi đây, nhớ về câu chuyện xưa khiến cho ta nghĩ
suy về tình người, tình đời sâu sắc. Với tình thương yêu, sự sẻ chia và có lẽ cả
sự đồng cảm, hai mẹ con bà góa đã được đền đáp xứng đáng. Nhớ chuyện xưa mà suy
ngẫm sự nhắc nhở của người xưa về sự sẻ chia với thân phận con người bằng hành
động thiết thực chứ không chỉ bằng lời nói đầu môi, để tình đời, tình người mãi
xanh như cây cối và dòng nước mát lành nơi đây!
Khi ánh chiều buông, không gian Hồ hiện ra bao la, du khách
thả hồn mình theo áng mây trôi vờn trên đỉnh núi xa, cảm nhận sự bình yên tĩnh
tại. Cách Hồ khoảng 6 km, Động Hua Mạ là một khối đá nhũ thạch khổng lồ, vừa
huyền ảo, vừa bí hiểm linh thiêng. Động Hua Mạ nằm lưng chừng núi, ở độ cao 350
m so với mặt nước biển và ăn sâu vào trong lòng núi. Để lên tới Động, du khách
phải leo chừng 300 m theo các bậc cầu thang từ dưới chân núi. Hua Mạ không chỉ
là một hang động lớn và đẹp với những khối nhũ đá cuốn hút, nơi đây còn hấp dẫn
rất nhiều du khách vì còn lưu giữ rất nhiều câu chuyện kỳ bí về Hồ Ba Bể. Trong
lòng hang, không khí mát mẻ và dễ chịu. Ngoài cửa Hang, phóng tầm mắt ra xa, du
khách sẽ bị mê hoặc trước bức tranh thuỷ mặc hữu hình hữu thanh với mặt nước Hồ
Ba Bể trong xanh, dòng Sông Năng nước chảy hiền hoà được đại ngàn ôm trọn, hòa
với tiếng chim hót véo von.
Vẻ đẹp của “Ao Tiên”
Đến nơi đây, du khách không thể không đến thăm “Ao tiên” để
trầm lắng nghe câu chuyện cổ tích kể về những nàng tiên từ thiên đình xuống hạ
giới ngâm mình trong làn nước xanh biếc. Ngoài ra du khách cũng đừng quên đi
thăm Động Puông, Kim Hỷ, Động Nàng Tiên, Thác Nà Đăng, Bản Pác Ngòi, Suối Thác
Giềng…
Đến với Hồ Ba Bể, du khách không chỉ được đắm mình trong
khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp mà còn có thể tìm hiểu, hòa mình vào không
gian văn hóa của cộng đồng cư dân người Tày sống tại đây. Xung quanh Hồ ẩn hiện
trong màu xanh của núi rừng là những ngôi nhà sàn nằm dựa lưng vào vách núi,
soi bóng xuống mặt Hồ nước xanh. Nếu du khách đến với Hội Xuân Ba Bể (tháng
Giêng) sẽ được tham gia, tìm hiểu nét văn hóa độc đáo của cư dân nơi đây qua những
lễ hội mang nhiều màu sắc tâm linh như lễ cầu mùa, cầu mưa, lễ hội đua thuyền độc
mộc, lễ mừng thọ cho người già, lễ mừng đầy tháng con; du khách còn được tham
gia các trò chơi dân gian như tung còn, đi cà kheo…
Đồng bào người Tày ở đây rất cởi mở và thân thiện, và có lẽ từ
trong ký ức xa xôi của họ đều nhắc mình cần phải sống tốt hơn và không được ghẻ
lạnh với người bệnh tật khốn khó.
Rời xa cuộc sống phồn hoa nhộn nhịp của phố phường, Ba Bể là
một địa chỉ tin cậy cho những ai thích khám phá vẻ đẹp thiên nhiên, khám phá núi
rừng và trải nghiệm cảm nhận “phiêu bồng nơi tiên cảnh” trần thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét