Thứ Tư, 1 tháng 6, 2022
Cánh ban rơi trong gióXXXXX
Mùa xuân có lẽ là mùa đẹp nhất của núi rừng tây bắc. Đất trời
ngập tràn một màu trắng trong miên man, tinh khiết. Màu trắng tinh khôi, lấp
lánh của bạt ngàn những bông hoa mơ, hoa mận, hoa ban trên khắp các triền đồi,
thỉnh thoảng mới lộ ra những mái nhà sàn thấp thoáng. Mỗi sớm ban mai thức dậy, vạn
vật lại chìm trong màu trắng mờ, huyền ảo của sương mù, sương từng lớp giăng
giăng thành những đám mây bồng bềnh, nhẹ bẫng. Mây sà xuống mặt đất, chạm lấy
vai, lấy lưng, ôm lấy eo người con gái Thái xinh đẹp.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
‘Thực đơn thơ’ Nguyễn Tiến Thanh Tập thơ thứ 3 mang tên “Viễn ca” của Nguyễn Tiến Thanh mới phát hành có nhiều tác phẩm giàu chất suy tư...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét