Thứ Tư, 1 tháng 11, 2023
Khiêng võng à la
Đã xuất bản 13 trường ca, không lạ khi mấy năm trước, nhà lý
luận phê bình Chu Văn Sơn khi còn sống đã từng “phong” Thanh Thảo là “vua trường
ca”. Vấn đề không phải số lượng. Mà là, ở mỗi trường ca, nhà thơ vừa vẫn giữ được
năng lượng cần, vừa tiếp tục có những tìm tòi, bứt phá. Ví dụ “Metro”, “Chân
đất”… Đến “Tôi là Sáu Dân”, “Người khiêng võng” lại khác. Cả 2
trường ca này đều viết cụ thể một con người, đó là nguyên thủ tướng Võ Văn Kiệt
và một vị đại thần 3 đời vua triều Nguyễn- Lê Đại Cang. Cả 2 đều giống
nhau phương thức diễn đạt: mộc mạc, giản dị ngôn từ, và cùng để nhân vật tự biểu
đạt về mình. Có thể mộc mạc dung dị làm ai thích những độc đáo, chữ nghĩa
hình ảnh thơ không thích. Nhưng để cho nhân vật bộc bạch, khó có hình thức nào
hợp lý hơn. Cũng như, luôn là Thanh Thảo, dù “hóa thân”, ông cũng bộc lộ cái
tôi cố hữu với những suy nghiệm về nhân sinh, về nỗi đau đáu đất nước mình, dân
tộc mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh
Chạy trốn - Truyện ngắn của Đào Quốc Vịnh Thực lòng lúc ấy tôi bỗng ứa nước mắt. Nhưng bất giác tôi kịp tỉnh ra là mình đã bắt đầu làm cho...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét