Thứ Ba, 2 tháng 7, 2024
Quasimodo
Ba chuyến xe heo từ khám đường Chí Hòa đổ xuống trại Đồng Phú
hơn một trăm tù. Buổi chiều hôm nay trời không nắng mà mưa phùn lăn tăn. Bầu trời
xám màu chì, sân trại rộng sáng lên ánh sáng thoi thóp của buổi chiều sắp tắt.
Những thân xác xanh xao, ốm đói và rách rưới ngồi tụ với nhau nhìn quản giáo và
những trật tự, cũng là tù cũ bằng đôi mắt sợ sệt. Quần áo chúng không phải
không có mà rách rưới quá chừng. Có thằng thì khoác lên người cái mùng rách, thằng
mảnh áo mưa ni lông che thân. Đồ đạc mang theo không có gì giá trị. Hầu hết
chúng là tù hình sự, đủ các thứ tội.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chị tôi
Chị tôi Hai bữa nay Sài Gòn hửng nắng, đường sá khô ráo đôi chút. Thật dễ chịu… Tôi buộc miệng với câu hát quen thuộc: “Nắng Sài Gòn anh đ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét