Thứ Năm, 11 tháng 7, 2024
Trong vòng tay Đức Mẹ 1
Bộ Sách Nữ Hiệp Sĩ Alanna Von Trebond
“Con không sợ”, Alanna gầm lên. Cặp mắt màu ngọc lục bảo tóm
lấy ánh mắt cô và giữ thật chặt, cho tới khi Alanna phải nuốt khan rồi nhìn
sang bên.
Cô cầm lấy thanh kiếm của mình từ bàn tay Timon đang đưa tới
và đeo nó bên hông, trong khi Mãi Trung Thành kêu gào làm một tấn trò bên chân
cô. Cuối cùng, cô bốc con mèo đực lên cao và đặt nó lên vai mình. Cô đã phát hiện
ra rằng, tiếng meo meo của nó nghe thật giống tiếng người nói. Và bây giờ thì
cô muốn biết con mèo muốn nhắc nhở điều gì.
“Chừng nào anh còn có bạn bè như em và Jon thì khó có chuyện
anh gặp nhiều thứ không hay.” Đột ngột, anh đổi trầm ngâm. “Em bao nhiêu tuổi rồi,
cô bé?”
Một lần nữa cô phải nhảy vội ra phía sau, nhưng không đủ
nhanh. Đầu kiếm xé rách khoảng quần ngang hông cô và rạch một vệt sâu vào đùi.
“Anh đâu cần vội. Vua Roald còn trẻ. Em biết không.” Anh nói
tiếp. “Anh chờ cho tới khi người vợ mà anh đã chọn lớn lên. Anh không thể hài
lòng với một cô con gái dân thường, em có nghĩ thế không? Anh cần một người
không tuân theo thói cũ, một người biết quá khứ của anh, một người không thèm
quan tâm đến cái gì đúng lệ và cái gì không. Một người không la thét ngất xỉu
khi mở rương hòm của anh ra và nhìn thấy bộ sưu tập mà em vừa nói tới.”
Tiến trình hàng ngày trong doanh trại bên thác nước không phức
tạp. Sáng sáng Alanna phục vụ Jon và Myles, dọn dẹp lều trại cho sạch sẽ và
ngăn nắp. Cô giúp Aram chăm mấy con ngựa và cưỡi Ánh Trăng đi một vòng sớm mai.
Đến trưa, cô ăn cơm cùng những người lính. Cưỡi ngựa xuống dưới lũy thành chỉ để
ăn với các hiệp sĩ đối với cô là quá mất công. (Nếu cô có phần nào ý thức rằng,
nguyên nhân chính là cô muốn né tránh công tước Roger, thì ít nhất cô cũng
không hé với ai nửa lời.) Chiều chiều, cô luyện các môn thể thao chiến đấu. Anh
Thor Khổng Lồ, theo cách gọi của những người ở đây, và bạn bè của anh dạy cho
cô các mánh lới trong chiến đấu với thương và búa. Về vụ chiến đấu bằng dao găm
thì cô ngang sức với bọn họ và về nghệ thuật sử dụng kiếm thì cô hơn họ vài điểm.
Nhìn chung, cô thấy và những người lính ở đây có một sự trao đổi công bằng.
Myles thường quay trở về vào buổi chiều. Lúc đó ông dạy cho cô môn lịch sử. Những
giờ lịch sử của ông cho tới nay luôn khiến cô vui thích, và bây giờ, khi đã lớn
thêm vài tuổi, càng ngày lối xem xét sự vật thực tiễn của Myles càng chiếu rọi
tư duy của cô mạnh mẽ hơn.
“Cậu ta định làm gì vậy?”, hiệp sĩ hỏi khi cô đang lúi húi làm việc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chỉ chừng đó thôi
Chỉ chừng đó thôi Tôi đang chờ một lời hỏi thăm, chỉ vài dòng rất ngắn ngủi của ông bởi vì giữa tôi và ông chỉ là một sự quen biết thật nh...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét