Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2025
Nỗi niềm cao nguyên đá
Bao năm mơ ước được một lần đặt chân lên vùng cực bắc đất nước. Tiếng tăm rợn ngợp về một cao nguyên đá. Hình dung những rặng núi đá lởm chởm, lô nhô, khúc khuỷu, dốc đứng, chênh vênh bên bờ vực. Mùa đông nghĩ tới đã cảm thấy lạnh buốt, mùa hè nghĩ tới đã cảm thấy nóng rang. Những địa danh: Cổng Trời -người phải bám đuôi ngựa mà leo, trước khi lên dốc phải cho ngựa uống rượu, lên tới đỉnh dốc ngựa sùi bọt mép-, dốc Thẩm Mã -có thể dùng để thử sức ngựa hay-, dốc Mã Pí Lèng (sống mũi ngựa) -chênh vênh một bên là vách đá dựng, một bên là vực sâu hút tít dưới xa dòng sông Nho Quế chỉ như một nét lượn giữa hai sườn núi dốc gấp-, nghe nói mà choáng ngợp. Và thiếu bóng cây. Thiếu nước. Còn là thiếu người! Tự hỏi: Làm sao mà sống nổi ở đấy được? Trong tình hình di cư tự phát hầu như thả lỏng nếu dân cũng bỏ đi thì cả một vùng biên cương bị trống, bỏ ngỏ sao! Các chiến sĩ biên phòng dựa vào đâu?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mái tóc người vợ
Mái tóc người vợ HỘI LÀNG MẤT VUI Thuở ấy, giặc Minh đang xâm chiếm nước ta. Ở một vùng khuất nẻo, hội vật làng Liễu đang vào ngày cuố...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét