Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối

Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối...

Phạm Hoài Nhân

Đây là ảnh của minh tinh Thẩm Thúy Hằng trên bìa lịch Xuân 1967 của báo Phụ nữ Ngày mai. Thẩm Thúy Hằng là người đẹp nổi tiếng ở miền Nam, và thời ấy bức ảnh này được xem là táo bạo (hic, lạc hậu quá so với bây giờ hả các bạn). Để tôn vinh vẻ đẹp của người đẹp, nhiếp ảnh gia Đinh Tiến Mậu đã cất công đi chọn một hậu cảnh thiên nhiên thơ mộng nhất. Và cái nền thiên nhiên mà ông đã chọn ấy là suối Lồ Ồ ở Dĩ An, Biên Hòa. (Xin lưu ý rằng thời đó Dĩ An thuộc Biên Hòa chứ không phải Bình Dương như bây giờ nhé).
Suối Lồ Ồ đã từng là một điểm du ngoạn nổi tiếng của vùng Biên Hòa - Sài Gòn. Trong
 Biên Hòa sử lược toàn biên viết cách đây trên bốn mươi năm, cụ Lương văn Lựu đã viết: Suối Lồ Ồ máy chục năm trước hãy còn hoang vu, là một mục tiêu du ngoạn của giới thanh niên nam nữ, dẫn nhau đến nghỉ trưa, tắm mát.
Hic, mấy chục năm trước của cách đây trên bốn mươi năm thì chắc cũng cỡ sáu, bảy chục năm, bằng một đời người. Thế nhưng theo như lai lịch của bức ảnh Thẩm Thúy Hằng nêu trên thì ngay trước 1975 suối Lồ Ồ cũng còn đẹp lắm. Và nếu tôi nhớ không lầm thì cách đây chừng mười mấy hai mươi năm, khi chưa có nhiều điểm vui chơi như Đấm Sen, Suối Tiên... thì suối Lồ Ồ vẫn còn là một cảnh quan lý thú để du ngoạn. 
Theo mô tả của nhiều người thì nơi đây là một chốn thiên nhiên hoang sơ tuyệt đẹp, với rừng cây đại thụ che bóng mát và con suối róc rách chảy. Thật là cảnh tiên, gợi nhớ tới bài hát Trăng mờ bên suối của Lê Mộng Nguyên:
Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối
Rừng chiều mờ sương ánh trăng mờ chiếu 
Suối Lồ Ồ cách nơi tôi ở chỉ khoảng 8 km, vậy mà tôi chưa từng đến đó bao giờ. Một chiều gió nhẹ hây hây, tôi quyết định đến đấy để thăm con suối ngày xưa người đẹp Thẩm Thúy Hằng đã tắm. bao nam thanh nữ tú đã cùng hẹn hò... Lòng lâng lâng, tôi nghĩ tới cảnh Người hẹn cùng ta đến bên bờ suối...
Ơ kìa, khu du lịch Suối Lồ Ồ kìa. Giờ là một công viên - hoa viên suối Lồ Ồ - đường tráng nhựa, bê tông hóa.

Con suối Lồ Ồ thơ mộng đây sao? Giờ chỉ còn là một mương nước



Và đâu là rừng cây đại thụ nhỉ, giờ chỉ thế này thôi:
Có còn nam thanh nữ tú đến đây hò hẹn không? Có, còn. Đây nè:
Công bằng mà nói, nếu xét ở góc độ một hoa viên giữa thành phố thì đây là một công viên đẹp, không khí trong lành thoáng mát
nhưng nếu ai đó đến đây khi trong đầu đã ghi dấu ấn về một con suối Lồ Ồ nên thơ bậc nhất miền Nam thì ắt sẽ rơi vào một cảm giác hụt hẫng lớn.
Thôi, biết sao được, quy luật cuộc sống là vậy mà. Người ta phải dựng xây phố xá, phải tạo nên khu dân cư sầm uất mà, sá chi con suối và cánh rừng... Giữ được thành hoa viên vậy là tốt rồi. Sài Gòn kia mà còn bị xóa đi nét xưa thì xin đừng đòi hỏi suối Lồ Ồ phải giữ nguyên như cũ.
Mịt mùng ngàn thâu suối mơ trầm lắng
Lòng buồn từ ly nhớ nhung chiều vắng
Người ơi nhớ khúc nhạc lòng đêm ấy
Ngàn đời vang nhắc bên suối trăng tà
Trăng mờ bên suối - Lê Mộng Nguyên - Ngọc Hạ
Khánh Ly

1 nhận xét:

Chưa qua giông bão đã là ngày xưa

Chưa qua giông bão đã là ngày xưa! Nặng lòng một chuyến ra đi/ Nửa vì bệnh sĩ, nửa vì áo cơm/ Ồn ào mà vẫn cô đơn/ Sang Tây chẳng thấy vui...