Những nụ hoa hàm tiếu
trên môi em thơ khi xuân về
Không có những “đại gia”, không có những
nhà doanh nghiệp cỡ bự, cũng không truyền hình trực tiếp, chỉ có các doanh
nghiệp vừa và nhỏ, các Phật tử hảo tâm. Chương trình giao lưu và gây quỹ từ
thiện với chủ đề: “Nụ cười đầu xuân” do Hội những người bạn Sài Gòn - thuộc
Website Noi.vn và Ủy ban Hội liên hiệp Thanh niên phường 3, quận Phú Nhuận tổ
chức diễn ra tại Nhà Văn hóa Thiếu nhi quận tối ngày 16-01-2009 lại chứa chan
ý nghĩa trong những ngày tháng cuối cùng của một năm.
Các em khuyết tật thuộc cơ sở
An Phước biểu diễn văn nghệ
Họ là những người trẻ. Có người đã đi làm, có người là sinh
viên nhưng tất cả đều trải qua quá trình tham gia sinh hoạt tại các Gia đình
Phật tử. Chính trong những ngày tháng sinh hoạt và học hỏi giáo lý đạo Phật
dưới mái chùa thân thương đã giúp họ chiêm nghiệm đâu là sự hữu hạn của sinh
tử kiếp người và đâu là giá trị chân thực của cuộc sống; và “tinh thần phụng
sự chúng sinh là cúng dường chư Phật” đã nối kết họ, nâng bước chân họ đi về
phía ánh sáng mặt trời.
Mùa xuân là mùa khởi đầu của một năm, là mùa mà mọi ước mơ
được gieo hạt nảy mầm. Để có một mùa xuân vui trọn vẹn con người phải nỗ lực
vất vả làm ăn trong suốt cả năm. Thế nhưng, không phải bất cứ ai cũng đều có
thể hưởng thụ một mùa xuân đong đầy hạnh phúc bên tiếng cười, bên quần áo đẹp,
bên những người thân yêu ruột thịt của mình. Vẫn còn đó biết bao người không
có được niềm vui đoàn tụ, xum vầy khi xuân đến bởi họ phải lăn lộn, dọc ngang
khắp các hang cùng, ngõ hẻm, nơi bến tàu, bến xe với đôi bàn chân nứt nẻ, đôi
bàn tay chai sần chỉ để đối lấy miếng cơm, manh áo sống qua ngày.
Biểu diễn Kungfu Thiếu Lâm
của chú tiểu tí hon Nhuận Pháp
Mong rằng khi xuân về, các em nhỏ thiếu may mắn và các hộ
nghèo thuộc tỉnh Trà Vinh - ai nấy đều nở trên môi nụ cười hạnh phúc,
và ĐĐ. Thích Giác Thiện đã quyết định gửi đến chương trình những phẩm vật
có giá trị như tượng Phật Di Lặc bằng đá Thạch anh hồng, bức thư pháp khắc
trên đá “Ở đâu có tình yêu ở đó có sự phi thường”,.... cùng nhiều bức thư
pháp chữ Việt khác do chính tay Đại đức thực hiện để tham gia bán đấu giá.
Ngoài những vật phẩm có giá trị với chất liệu bằng đá chương trình còn tham
gia đấu giá một số phẩm vật của hội những người bạn Sài Gòn - thuộc Noi.vn.
Nếu như bức tượng Phật Di Lặc tượng trưng cho nụ cười xuân
bất tận, luôn mang lại sự hoan hỷ may mắn đến cho mọi người được một nữ doanh
nghiệp mua với giá đỉnh 25 triệu đồng thì bức tranh của một em bé bất hạnh đến
từ tỉnh Trà Vinh lại đánh thức lòng trắc ẩn của mọi người. Bức tranh “Ước mơ
của bé” của em Huỳnh Thị Thùy Dương - Trà Vinh với mức giá khởi điểm là
100.000 ngàn đồng, đã được em Văn Bảo Ngọc học sinh lớp 3, trường Tiểu học
Phú Mỹ Hưng quận 7, mua với giá chốt là 2 triệu đồng đã gây sự xúc động ngẹn
ngào cho toàn bộ mọi người có mặt. Hai triệu đồng với một vài người đơn giản
chỉ là tiền đủ để sắm một cái áo, một cái quần mặc duy nhất một lần rồi cho
vào kho lưu trữ nhưng với em Thùy Dương thì đó là cả một “gia tài”. Chắc hẳn
khi nhận được số tiền trên em Thùy Dương sẽ khóc vì sung sướng, khóc vì em đã
chạm tay vào một giấc mơ, một giấc mơ có thực được đan dệt bởi tấm lòng tương
thân, tương ái của biết bao người.
Đấu giá bức thư pháp của ĐĐ. Thích Giác Thiện
Nếu ai đó đã từng nhận định: “Lịch sử thuộc về những người
biết ước mơ, và ước mơ có thể làm thay đổi lịch sử thế giới” thì điều đó hoàn
toàn đúng với ước vọng sống, vươn lên của các em thanh thiếu niên tại cơ sở
khuyết tật An Phước - Bình Chánh. Có đến xem, nghe những bài hát, những bản
nhạc do tự tay các em sáng tác mới thấy hết chất lửa, chất nhựa sống ngập
tràn trong con người các em. Không còn cả hai mắt, khuôn mặt bị biến dạng,
chân tay bị co rút...bởi chất độc dioxin; song khi lời ca tiếng hát được cất
lên thì cả khán phòng như vỡ òa. Không gian như ngưng kết. Chỉ còn sự trong
veo thánh thót của những chú họa my, những cô sơn ca lảnh lót ngân vang; đưa
giấc mơ, khát vọng cùng niềm tin và nghị lực của các em đến những chân trời
cao rộng, đến với những tâm hồn đồng điệu sẻ chia.
Em H dù đã hỏng hoàn toàn cả hai mắt
nhưng vẫn tự tay mình
đàn và hát
Em Văn Bảo Ngọc sở hữu bức tranh "ước mơ của
em"
(thứ 3 từ phải qua) giao lưu cùng chương trình
Ra về, hình ảnh em T dù đã hỏng hoàn toàn cả hai mắt không
còn khả năng cảm nhận thế giới của sắc màu vậy mà dường như em không hề cảm
thấy sự mất mát đang bủa vây quanh em; say sưa hát, hai bàn tay thoăn
thoắt trên phím đàn khiến tôi không khỏi mủi lòng. Cứ thầm ước giá như, giá
như không có chiến tranh thì có lẽ giờ này em đã là một nghệ sĩ tài danh. Thế
đấy, cái giá của sự bình an quá lớn, để có được nó nhân loại từ ngàn xưa cho
đến nay vẫn chưa ngưng súng nổ, máu rơi. Và để những nụ hoa hàm tiếu luôn nở
trên môi của các em thơ có hoàn cảnh bất hạnh rất cần những tấm lòng vị tha,
sự sẻ chia của mọi người chúng ta mỗi dịp xuân về.
Linh Thuần
|
|
Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2019
Những nụ hoa hàm tiếu trên môi em thơ khi xuân về
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Miền cổ tích hoang hư 2
Miền cổ tích hoang hư 2 7 - Ngọ... Chiếc tàu thu mua hải sản ném Phương lên bờ tại cảng cá tanh hôi và ồn ào của Hải Phòng. Lôi thôi lếch ...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét