Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2021
Tây, ta, đàn bà
Đàn bà là vết chém ở tim tôi. Kia kìa chúng đông quá. Váy nườm nượp đi giăng
hàng. Chúng bước vào sân nhà thờ họ tôi. Có cả đàn bà họ Đào Đình, họ vợ tôi. Dẫu
tôi ghét họ ngoại “lắm đĩ, nhiều sĩ”, nhưng hôm nay phải công nhận, bên ngoại
chúng nó vẫn đẹp, đàn bà trắng phau, vú chổng ngược như những cái bình sứ. Lại
hình như có cả thằng con lai của tôi, đúng nó rồi, nó kia, cao lòng khòng, gầy
yếu; đeo ba lô, râu rối và sơ như một nhúm giẻ, thì năm nay nó đã ngót bảy mươi
rồi còn gì. Trong rạp, những con mắt hướng cả ra ngõ. Đang ồn ào bỗng lặng phắc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chùm thơ dịch của Vũ Tuấn Hoàng
Chùm thơ dịch của Vũ Tuấn Hoàng “Ở một chừng mực nào đó, dịch giả cũng giống như một người đầu bếp. Từ nguyên vật liệu ngoại, cần phải nấu...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét