Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2022
Ông nông dân đi ra phố
1. Không biết đời kỵ lão làm gì nhưng hai đời gần đây thì ông
lão, bố lão đến lão đều làm nghề nông. Ngay cái tên mà bố lão đặt cho lão là Dỉm
kế liền tên của ông cụ là Dủm gắn đời lão hơn sáu chục năm trời, vậy mà khi có
tiền, có của thỉnh thoảng cũng làm lão bực ông cụ lắm bố lắm. Tên với chả tuổi.
Nghe quê mùa, mách qué quá đặc mùi thợ cầy chẳng sang trọng, tỉnh thành chút
nào. Nhưng thôi đấy là chuyện đã rồi, đành vậy. Ông lão, bố lão cổ cầy vai bừa
thời lạc hậu. Chấp làm gì. Đã mang thân phận suốt ngày cắm mặt xuống ruộng thì
làm gì có chữ nghĩa, học hành mà có gia phả để biết chuyện những đời cao tằng tổ
tỉ nào. Ở cái làng Chiện nay thành xã Tân Phong bây giờ hoạ chỉ có nhà ông giáo
Tư đồng lứa với lão là có thứ sách ấy. Chỉ hiềm một nỗi hồi cải cách
ruộng đất, bố ông giáo Tư bị đem ra đấu tố vì ông này làm thông phán tức là có
dính dáng đến chính quyền thực dân đô hộ, bị xếp vào cường hào, địa chủ gì đấy
sau sửa sai mới yên. Người đã bị đấu tố thì chả cứ của nả bị xung làm quả thực
mà mọi thứ giấy má cũng đều bị thiêu hủy cả. Từ đó chuyện giấy tờ của làng xem
ra cá đối bằng đầu. Dân làng Chiện từ thượng cổ đến cách đây dăm năm đều theo
nghề nông, hệt nhà lão Dỉm Người thiên hạ ở đâu đến nhìn đồng làng Chiện cũng
phải thốt lên. Ruộng đất làng này tốt thật. Đúng là bờ xôi ruộng mật. Nhìn thớ
đất bờ vừa lộ ra bởi nhát mai xắn đã thấy tứa cả nước bọt. Đất đâu mà cứ như miếng
dò lụa ấy. Vào mùa lúa chín nhìn con chiền chiện chờn vờn đậu trên thảm lúa, ngọn
nào ngọn ấy cong vút, vàng rực thấy sướng con mắt, no cõi lòng. Vài năm gần đây
thấy bảo đổi mới gì đấy nên trên cho máy xúc máy ủi hết bờ rồi ô tô ào ào đến đổ
cát lên mặt ruộng, rồi xây tường bê tông bao quanh. Sau đó là trùng trùng sắt
thép, ống khói, nhà xưởng loa lóa tiếng tây, tiếng tàu. Thấy bảo bây giờ phải đổi
mới, công nghiệp hóa, tăng trưởng chứ cứ tuần tự trông vào cây lúa cây ngô thì
bao giờ nước ta tiến bằng thiên hạ được. Dĩ nhiên nông dân làng Chiện cũng theo
đó mà thay đổi. Ruộng nhà nào nhà nấy bán. Cơ man, núc nỉu những tiền là tiền.
Nhà mái rạ, mái rơm, lợp ngói tây, ngói ta vẩy xộp dần dần phá đi để thay vào
nhà ống bê tông. Khiến làng Chiện trước đây bình bình yên ả giờ nhấp nhô, khấp
khểnh như những cái nhọt, cái u. Trên nóc nhà nào nhà nấy lấp lánh bồn đựng nước
nom như phố xá. Giếng, ao làng lấp hết rồi chả có bồn chứa thì lấy đâu nước ăn,
nước tắm. Nếu xét về việc phá nhà cổ để xây nhà giống phố thì nhà lão Dỉm có thể
coi là đầu tiên. Bởi lẽ, ở làng Chiện này thằng Dím con cả của lão thuộc lứa đi
xuất khẩu đầu tiên. Đâu như nó sang bên Liên xô hay Tiệp gì đấy. Thằng Dím là đứa
tháo vát nên nghe nói nó sang đấy làm công nhân là phụ mà đi buôn lậu là chính.
Khi về thằng này có hai cái thay đổi. Một là tên là Dím nay thành Hùng Cường.
Hai là chân lúc đi bình thường về bị tập tễnh. Nó bảo là bị kẹt vào tàu điện ngầm
gì đấy. Nhưng mấy đứa cùng làng đi xuất khẩu cùng đận thì bảo. Trong một vụ
mang hàng lậu nó bị công an nước ấy đuổi rồi bắn phải. Về nước một cái là nó bắt
bố phá căn nhà mái rạ cũ, xây nhà mái bằng ngay. Việc tiếp liền là nó ra thành phố.
Nó tính rồi. Ra phố người ta chỉ biết nó là Hùng Cường chứ ai biết nó là thằng
Dím con lão Dỉm quê mùa. Cái chân khập khễnh dứt khoát chỉ là bị tàu điện ngầm
tức là mê trô đụng phải. Hơn nữa ra phố mới có cơ làm ăn khá giả được chứ ru rú
ở cái làng Chiện thì không sớm thì muộn cũng lụn bại đi. Dân làng thấy
lão Dỉm khoe bây giờ thằng Dím là TGĐ của cái hạn hạn, trách nhiệm gì đấy. Lão
còn kể. Trông thằng Dím à quên thằng Hùng Cường thế thôi nhưng nó đã ở bên tây
nên bạn bè của nó toàn là tây. Khi cần nó có thể lấy cả tiền của những người
mũi lõ ấy để làm ăn. Thế có oai không. Vì vậy dạo này, những người tinh mắt
trong làng nhận thấy lão Dỉm đúng là người biết thay đổi theo thời thế. Theo
như lão tự nhận, về sự am hiểu, lão vào loại nhất làng. Có thể vì ảnh hưởng thằng
con trai Tổng giám đốc và mấy cô, cậu phát thanh viên trên truyền hình nên dạo
này lão thích uốn éo mồm và luôn mồm lặp đi lặp lại mấy tiếng thay đổi, văn
minh và tăng trưởng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái còn lại hóa cái không
Cái còn lại hóa cái không Nhà thơ Tạ Bá Hương vừa được kết nạp hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 2022. Anh tốt nghiệp Khóa 7 Trường Viết v...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét