Thứ Hai, 30 tháng 1, 2023
Truyện ngắn Kiều Bích Hậu: Vô tính
Truyện ngắn Kiều
Suốt trên đường từ thành phố Bằng An về thị trấn Khang Ninh,
đại gia Đạt cảm thấy bồn chồn không yên. Cảm giác này ít khi xảy ra, và hầu
như chỉ liên quan tới vấn đề con cái ông. Ông có thể ký cái hợp đồng ngàn tỷ đầy
rủi ro mà chẳng mảy may xao động tâm can, nhưng chỉ cần con gái ông hắt hơi sổ
mũi, là ông đã bất an rồi. Lần này, khi con “gái rượu” của ông – Lyly – từ châu
Âu trở về và lặp lại sốt cao, dù đã đi khám, chữa hai nơi bệnh viện cao cấp nhất,
thì trực giác cho Đạt biết: lành ít dữ nhiều.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chung một dòng trôi
Chung một dòng trôi Màu chiều đỏ ối hắt xuống dòng sông nhiều nỗi ưu tư, lũ ve kêu hè dường chừng như đã mệt, “tiếng hát” thưa dần rồi t...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét