Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2024
Vực thẳm
Tân đẩy khẽ cửa bước vào. Trong nhà hoàn toàn yên lặng. Xa xa trước mặt khung sáng mơ hồ của chiếc cửa sổ mở ra sân là khoảng sáng độc nhất. Một làn không khí lành lạnh trùm lên thân hình chàng. Một cảm giác quen biết khô và ráo như một tấm áo vừa lấy ở tủ ra để mặc vào đầu mùa rét, thấm vào da thịt Tân. Chân tay chàng mệt mỏi rời rã. Khoa tay chàng tìm chiếc ghế bành để ngã người xuống, khoan khoái gác hai chân lên bàn và chắp hai tay trước ngực. Chàng muốn ngồi như thế này mãi không bao giờ phải đứng dậy. Đầu óc và thân thể vô tri như một xác chết.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mưu Gia Cát
Mưu Gia Cát Thầy thằng Vi với thầy thằng Hoa hồi nhỏ cùng học với nhau một trường, nhớn lên, hai người cùng đỗ một năm, và bây giờ thì cùn...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét