Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2022
Con đường bụi đỏ
Hắn về quê thưa dần, thưa dần, và rồi đã lâu hắn chẳng về quê
nữa. Hắn yêu miền quê của hắn da diết. Những khi buồn, hắn thường mang một chai
rượu nhỏ rủ tôi chui qua cái lỗ thông hơi lên tầng thượng khu nhà trọ uống
suông cùng hắn. Câu chuyện bao giờ cũng chỉ xoay quanh những kỉ niệm về một
ngôi làng nào đó mà qua giọng kể của hắn có lẽ cũng na ná như ngôi làng của tôi
vậy. Nhưng chắc nó ở xa lắm nên trong những câu chuyện ấy, ngôi làng hiện lên cứ
mờ mờ ảo ảo chỉ rõ nhất là một con đường bụi đỏ mờ mịt trong cái nắng hè đổ lửa.
Khi đã được đôi chén, cái chất men say tạm xua đi sự rụt rè cố hữu trong hắn, hắn
hào hứng kể bao nhiêu chuyện, nhiều lúc rất vụn vặt. Chẳng mấy khi tôi quan tâm
đến chúng nhiều như chuyện hắn với thằng em trai bắt dế ở đồi thì hắn lại lan dần
sang quê hắn chỗ nào nhiều dế và bắt dế thì phải bắt bằng cách đổ nước mới thú.
Hay chuyện hồi nhỏ hắn hay đi quét lá tre với bà nội. Mùa lá tre, cả một ngôi
làng bồng bềnh trong hơi sương mơ hồ bỗng chốc từ trên mênh mông đổ ập xuống nắng
cuối thu vàng rực nhưng se se lạnh. Qua những câu chuyện ấy tôi chỉ biết thêm rằng:
“À! Hắn cũng có một người em trai và người bà nội!”. Thế thôi! Hắn
ít khi cười to, ngay cả những lúc chỉ có tôi và hắn, trước khi cười bao giờ hắn
cũng lén nhìn đâu đó. Có lần đang vào chuyện, bất chợt giọng hắn trùng xuống,
đôi mắt lẫn vào góc khuất nào đó sâu hút hắt. Tôi thoáng rùng mình. Không hẳn
là tôi sợ. Mà cũng có cớ để sợ chứ. Kẻ ít nói như hắn ai biết bên trong lòng chất
chứa những gì. Có khi chính cái sự nội tâm ấy nhiều lúc làm con người ta nổi
điên . Hắn xin tôi một điếu thuốc, chưa bao giờ tôi thấy hắn hút thuốc. Nhưng
cách bật lửa châm thuốc của hắn thì thật điệu nghệ như bất kì một kẻ nghiện thuốc
sành sỏi nào. Từ khi quen hắn, tôi vẫn không dám hỏi hắn yêu cái vùng quê ấy
hơn tất cả những người đàn bà thì tại sao hắn không thu xếp trở về một đôi lần
mà đêm nào cũng uống rượu suông bới lật lại những dĩ vãng tuổi thơ như thế!
Nhưng tôi không dám hỏi mà cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện hỏi hắn vì như thế
có để làm gì đâu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bùi Giáng - Thi sĩ của mùa xuân vĩnh cửu
Bùi Giáng - Thi sĩ của mùa xuân vĩnh cửu Bùi Giáng có một mùa xuân vĩnh cửu, bởi đơn giản chính ông tự xưng mình là “trung niên thi sĩ”. T...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét