Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2022
Đêm rơi ở phía sau lưng
Nếu tôi nhớ không nhầm thì tôi đã gặp ông lão ở đây. Đúng chỗ
cái bến sông này. Có điều ngày đó, ở đây chưa có cây cầu bắc qua sông. Sở dĩ
tôi dám chắc như vậy vì hôm đó lúc bị muộn đò, tôi cứ đứng nhìn chân chân sang
cái cây cao vút đen thẫm chơ vơ bên kia bờ. Trời khi ấy đã nhờ nhợ tối. Gió rét
miền trung du hất ngược từ trong núi ra lạnh ngắt, cái lạnh tịnh không có một tẹo
hơi người. Khí trời xem ra cũng suýt soát hôm nay. Cái cây phía bên kia bờ
không hiểu sao cứ như đang quằn quại, rên xiết. Tiếng vi vút của gió hay tiếng
ma chơi khóc cười trong xó núi bay vọng ra. Thế mà cũng đã mấy năm, tôi mới lại
có dịp trở lại. Mấy năm mà nơi đây chỉ có thêm một cây cầu. Cây cầu mỏng mảnh,
mờ xám giữa sương khói không đèn điện, không một bóng người qua lại. Tôi cố
nhìn sang phía bên kia cầu nhưng không thấy. Chỉ thấy sương khói mờ mờ. Tôi
thoáng sợ hãi. Không hiểu cõi gì đây mà lắm sương khói thế. Phía bên kia dẫn đi
đâu. Rõ ràng là ngày xưa, sau một đêm tá túc nhờ nhà ông lão, tôi đã đi về phía
ấy mà giờ tôi không sao nhớ lại được. Phía bên kia đi đâu. Một đợt gió ào ào xô
vào bờ, thốc thẳng vào mặt, luồn qua mang tai rồi trườn xuống gáy tôi. Tôi khẽ
rùng mình, ngó sang bốn phía chỉ thấy trời sẫm lại thẫm đen như mực. Lạ nhỉ. Ở
cái chốn khỉ ho cò gáy, bới ra cũng không có một bóng người này, người ta làm
gì lại đầu tư cả một cây cầu lớn như thế chứ. Mà kể xây cũng nhanh. Ngày tôi
qua đây, ông lão còn bảo bao giờ có cái cầu bắc qua chắc lão cũng chẳng sống
làm gì nữa. Tôi im lặng, không dám nói một câu gì an ủi ông lão. Câu chuyện về
cuộc đời ông lão kể cũng lạ. Đăng lên báo chí chẳng có ai tin. Một cơn gió nữa
lại ào ạt thổi vào bờ. Cái cây lớn bên kia vẫn vật vã gào khóc. Gió thốc qua ngọn
cây rú rít liên hồi. Thảo nào chiều qua tôi có nghe bản tin gió mùa đông bắc
tăng cường. Nhưng vẫn không thể hình dung thứ gió ở đây lại quái quỷ đến thế.
Gió gì mà như ma ám.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Quân tử báo cừu, thập niên bất vãn
Quân tử báo cừu, thập niên bất vãn Lôi sinh ra ở một làng chài, gần cảng biển thuộc nước Vệ. Là chàng trai khôi ngô, tuấn tú, vốn có tố ch...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét